Hiển thị các bài đăng có nhãn TÔN GIÁO. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn TÔN GIÁO. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 4 tháng 9, 2025

CÔNG TRÌNH L’ACCUEIL ĐANG BỊ CHIẾM DỤNG

THÀNH LẬP TU VIỆN HUẾ

Không lâu sau ngày 30/11/1925, ba vị thừa sai tiên khởi DCCT Canada đến Huế với sứ mạng mang DCCT đến Việt Nam, các vị đã mua một mảnh đất ở An Cựu để tiến hành xây dựng tu viện. Tu viện DCCT Huế nhanh chóng được khởi công trên một mảnh đất ngoại thành mà xung quanh là đồng lúa mênh mông và đa phần là dân nghèo.

Đến ngày 13-3-1929, Tu viện DCCT Huế được thành lập theo Giáo luật và được chính thức nhận Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp nhân ngày lễ Truyền Tin 25/3/1929 làm Đấng Bảo Trợ với vị Bề Trên tiên khởi là cha HUBERT COUSINEAU (một trong ba vị thừa sai tiên khởi).

NHÀ L’ACCUEIL

Công trình L’ACCUEIL (đúng như ý nghĩa của tên gọi: “SỰ ĐÓN TIẾP”) được tiến hành xây dựng sau khi Tu viện DCCT Huế hoàn thành nhằm mở mang sức hoạt động và ảnh hưởng của DCCT trên mảnh đất Cố Đô, đó là vào ngày 7-3-1938. Chỉ trong 4 tháng, một ngôi nhà lớn khang trang được hoàn thành gồm một hội trường lớn chứa hàng trăm khán thính giả và một thư viện đồ sộ chứa nhiều đầu sách quý giá. Đúng như tên gọi “L’Accueil”, “Đón Tiếp” đã trở thành nơi tiếp đón mọi thành phần trong cộng đồng đến trao đổi về trí thức, văn hoá, giáo dục và những hoạt động bổ ích khác.

TÌNH HÌNH NHÀ L’ACCUIEL HIỆN TẠI

Đến đêm tối ngày 1/9/2025 vừa qua, theo thông tin từ DCCT Huế, người ta đã ngang nhiên rào khu đất L’Accueil, vốn thuộc quyền sở hữu của Nhà Dòng để chuẩn bị cho một dự án đập phá xây mới nào đó mà chủ sở hữu không hề hay biết!









Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2016

10/1/2016 - Bản tố cáo của Hội đồng Liên tôn Việt Nam về các vụ đàn áp tôn giáo đầu năm 2016

Kính gởi:
- Quý Chức sắc và tín đồ các Tôn giáo quốc nội và hải ngoại.
- Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.
Đồng kính gởi:
- Tiến sĩ Heiner Bielefeldt, Báo cáo viên Đặc biệt của LHQ về tự do tôn giáo.
- Các Chính phủ dân chủ, Tổ chức nhân quyền, Cơ quan báo chí khắp thế giới.
- Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam.


Toàn thể nhân loại bước vào năm mới 2016 với bao niềm ước vọng về một cuộc sống an hòa để cùng chung tay xây dựng một thế giới tốt đẹp. Riêng toàn dân Việt Nam thì còn mong mỏi đất nước sớm vượt qua cảnh bế tắc chính trị, khủng hoảng kinh tế, suy sụp tài chánh, bất an xã hội, biến thoái môi trường, ngoại bang hăm dọa… 

Thế nhưng, chính trong thời điểm khẩn trương này, nhà cầm quyền cộng sản vô thần độc tài –thay vì an dân ổn quốc để kiến tạo đoàn kết, mời gọi hợp lực– thì lại ra tay đàn áp các tôn giáo, tiếp tục chính sách bách hại đức tin mà họ đã không bao giờ ngừng lại. Cụ thể có 3 sự kiện nổi bật gần đây:

1- Ngăn chận Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy (GHPGHHTT) tổ chức đại lễ kỷ niệm 96 năm ngày Đản sanh của Đức Huỳnh Giáo chủ.

Theo tin tức từ Ông Hà Duy Hồ, Trưởng ban tổ chức Đại lễ Đản sanh Đức Huỳnh Giáo chủ, trưa ngày 22-11 Ất Mùi (01-01-2016) tại địa điểm cử hành đại lễ thuộc xã Long Giang, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang, công an đã đóng chốt canh giữ trên bộ, ngăn chặn không cho bất cứ người và xe qua lại. Dưới nước, xuồng máy cảnh sát nằm rải rác dọc theo các nhánh sông dẫn vào điểm lễ để phong tỏa khu vực.

Tại tư gia các Hội trưởng, các Trị sự viên và nhiều tín đồ GHPGHHTT ở các tỉnh Vĩnh Long, An Giang, Đồng Tháp, các thành phố Cần Thơ, Châu Đốc…, một mặt giới chức địa phương đến truyền lệnh cấm tổ chức và tham dự lễ, mặt khác công an tăng cường nhân sự để bám theo khi các thành viên Giáo hội này di chuyển hoặc chặn không cho họ ra khỏi nhà. Thậm chí còn xảy ra trường hợp công an và lực lượng trợ thủ gây sự chửi bới hoặc hành hung tín đồ cao tuổi.

Những biện pháp khắc nghiệt đối với GHPGHHTT như thế liên tục xảy ra từ sau 30-04-1975 chỉ vì Giáo hội này không ngừng phản đối chính sách đàn áp tôn giáo của nhà nước, cũng như luôn chủ trương sinh hoạt cách tự do độc lập. Do đó rất nhiều cơ sở của đạo bị tịch thu và nhiều chức sắc tín đồ trong đạo bị cầm tù. Đặc biệt, những biện pháp khắc nghiệt đó phát xuất từ mặc cảm phạm tội và mưu đồ giấu tội của Cộng sản là đã thủ tiêu Đức Huỳnh Giáo chủ ngày 16 tháng 4 năm 1947 tại rạch Đốc Vàng, Đồng Tháp, vì Ngài chủ trương một nền chính trị xây dựng dân chủ và thăng tiến nhân quyền.

2- Hành hung tu sĩ và và cướp bóc tài sản Đan viện Thiên An - Huế.

Chiều ngày 02-01-2016, gần 200 công an, dân phòng, thành viên hội phụ nữ xã Thủy Bằng, huyện Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên-Huế, đã kéo đến Đan viện Thiên An, một dòng tu Công giáo mà từ bao năm qua không ngừng bị nhà cầm quyền sách nhiễu, hăm dọa và chiếm đoạt tài sản.

Họ kéo nhau đến vườn cam của Đan viện, tịch thu những cây thông (mọc quanh vườn) mà các đan sĩ đã đốn vì sợ bụi phấn thông ảnh hưởng đến việc cam ra quả, lấy cớ rừng thông (mà các đan sĩ đã gầy dựng từ năm 1940) là sở hữu nhà nước. Nhân tiện, họ cũng cướp luôn kho củi Đan viện tích trữ từ lâu. Bị phản đối và bị chụp ảnh, đoàn người đã xông vào chửi bới các vị tu hành bằng những lời lẽ rất thô tục, đầy xúc phạm. Tiếp đó họ đấm đá, xô ngã nhiều thầy dòng, rồi toan cướp lấy máy ảnh để phi tang vụ việc. Đến tối, công an vẫn còn lởn vởn trong khu vực để rình mò.

Đây là hành động mới nhất sau vô vàn hành động xúc phạm đan viện này kể từ 30-04-1975. Đầu tiên nhà cầm quyền cướp lấy rừng thông Thiên An, đến năm 2004 cướp lấy hồ Thủy Tiên cạnh rừng để tạo một khu vui chơi giải trí. Chỉ 4 năm sau, công trình này đổ vỡ do bị người dân tẩy chay vì biết nó được xây trên tài sản tước đoạt của các vị tu hành. Thế nhưng nhà cầm quyền CS Thừa Thiên-Huế vẫn quyết tâm chiếm trọn đất đai đan viện (107 ha) và xóa sổ một tụ điểm tâm linh, nên mới đây họ đã quy hoạch một khu du lịch sinh thái rộng lớn gồm nhiều hạng mục công trình bao quanh đan viện. Như thế, các đan sĩ sẽ chẳng còn bầu khí thanh tĩnh để tu trì, buộc phải di dời, và thành phố Huế sẽ mất đi bộ phổi đã tồn tại hơn 75 năm qua.

3- Chặn đường vây đánh Linh mục Đặng Hữu Nam tại Nghệ An.
Vào lúc 9g15 tối ngày 31-12-2015, sau khi đi chữa bệnh về, linh mục Antôn Đặng Hữu Nam, quản xứ Phú Yên, giáo hạt Thuận Nghĩa, giáo phận Vinh (thuộc địa bàn huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An), đã bị một nhóm côn đồ phục kích đánh đập.
Thoạt tiên, Linh mục Nam bị khoảng 6 tên cho xe máy húc đằng sau xe hơi của ông để ép ông dừng lại. Khi ông vừa bước ra ngoài, chúng liền sấn tới hoạnh họe. Sau đó thêm khoảng 20 thanh niên ập đến tấn công. Chúng vừa đánh vừa chửi rất thô tục. Tất cả sự việc diễn ra dưới mắt viên trưởng công an xã An Hòa đang đứng bên vệ đường với thái độ dửng dưng đồng lõa.

Sở dĩ có hành vi tấn công tàn độc với bài bản này, chính vì linh mục Đặng Hữu Nam, từ năm 2008 đến giờ, luôn đấu tranh cho lẽ phải và sự thật, hằng lên tiếng bảo vệ đất đai tài sản của Giáo hội, thường xuyên tổ chức các thánh lễ cầu nguyện cho công lý hòa bình, và mỗi khi có dịp thì cao giọng ủng hộ những ai hoạt động nhân quyền chân chính. 

Năm 2011, ông là một trong những linh mục đòi trả tự do cho 14 thanh niên Công giáo–Tin lành bị bắt bớ và xử tòa vì lòng yêu nước. Cách đây hai tháng, nhân vụ giáo họ Yên Lạc, giáo xứ Xuân Kiều bị nhà cầm quyền vu khống và hăm dọa vì đã lấy lại con đường dẫn vào nhà thờ của mình, linh mục Đặng Hữu Nam đã có một bài giảng lễ chấn động trong đó ông kêu gọi mọi Ki-tô hữu sống làm chứng nhân, đồng thời căn dặn đừng bao giờ tin cộng sản. Từ đó, rất nhiều cuộc điện thoại và tin nhắn được gởi đến ông với lời đe dọa giết chết hay hãm hại.

Từ ba sự kiện tiêu biểu trên, Hội đồng Liên tôn Việt Nam
- Kêu gọi đảng và nhà cầm quyền cộng sản hãy mở mắt ra mà nhìn bao khủng hoảng của đất nước, bao tệ nạn của xã hội, bao thảm trạng của đồng bào, bao nguy cơ của Dân tộc… để trả lại mọi quyền cho toàn dân, ngõ hầu toàn dân cùng nhau giải quyết các vấn đề cấp bách của Tổ quốc. Đừng mù quáng sử dụng gian dối và bạo lực đối với nhân dân và các tôn giáo để mong giữ quyền lực và quyền lợi của mình. Gieo nhân nào, gặt quả đó!

- Kêu gọi các cộng đồng tôn giáo và toàn dân trong nước đoàn kết một lòng, trỗi dậy đấu tranh với cách thức bất bạo động và với hình thức tập thể đông đảo, vì chế độ độc tài chỉ có sợ hãi sức mạnh của quần chúng. Mọi sự lên tiếng từ trong nước và mọi sự trợ giúp từ bên ngoài chỉ hữu hiệu khi chính đồng bào quốc nội đứng lên, xuống đường làm lịch sử.

Việt Nam ngày 09-01-2016

Các chức sắc trong Hội đồng Liên tôn VN đồng ký tên.
Cao Đài:
– Chánh trị sự Hứa Phi (điện thoại: 0163.3273.240)
– Chánh trị sự Nguyễn Kim Lân (điện thoại: 0988.971.117)
– Chánh trị sự Nguyễn Bạch Phụng (điện thoại: 0988.477.719)
Công Giáo:
– Linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi (điện thoại: 0984.236.371)
– Linh mục Giu-se Đinh Hữu Thoại (điện thoại: 0935.569.205)
– Linh mục An-tôn Lê Ngọc Thanh (điện thoại: 0993.598.820)
– Linh mục Phao-lô Lê Xuân Lộc (điện thoại: 0122.596.9335)
– Linh mục Giu-se Nguyễn Công Bình (điện thoại: 01692498463)
Phật Giáo:
– Hòa thượng Thích Không Tánh (điện thoại: 0165.6789.881)
– Thượng tọa Thích Viên Hỷ (điện thoại: 0937.777.312)
Phật Giáo Hoà Hảo:
– Ông Nguyễn Văn Điền (điện thoại: 0122.870.7160)
– Ông Lê Quang Hiển (điện thoại: 0167.292.1234)
– Ông Lê Văn Sóc (điện thoại: 096.4199.039)
– Ông Phan Tấn Hòa (điện thoại: 0162.6301.082)
– Ông Tống Văn Chính (điện thoại: 0163.574.5430)
– Ông Bùi Văn Luốc (điện thoại: 0169.612.9094)
Tin Lành:
– Mục sư Nguyễn Hoàng Hoa (điện thoại: 0121.9460.045)
– Mục sư Đinh Uỷ (điện thoại: 0163.5847.464)
– Mục sư Đinh Thanh Trường (điện thoại: 0120.2352.348)
– Mục sư Nguyễn Trung Tôn (điện thoại: 0162.838.7716)
– Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng (điện thoại: 0906.342.908)
– Mục sư Lê Quang Du (điện thoại: 0121.2002.001)

Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

Tín đồ Hòa Hảo lại bị khủng bố

Ông Trần Thanh Tuấn, cư ngụ ấp Long Thái, xã Long Khánh B, huyện Hồng Ngự, tỉnh Đồng Tháp, là một tín đồ Hòa Hảo, có người chị là bà Trần Thị Thúy – nữ tù nhân chính trị đang bị giam tại trại giam An Phước (Bình Dương).

Hôm 3-9 vừa qua, ông Tuấn đã bị công an tạm giữ khi đang kéo đường dây điện cho khách hàng. Công an cho rằng ông Tuấn tham gia tổ chức Việt Tân ở Mỹ, cùng các tổ chức phản động để lật đổ cộng sản.

Công an đã thả ông Trần Thanh Tuấn sau khi thẩm vấn mối quan hệ của ông Tuấn với một số tín đồ Hòa Hảo, đạo tràng Hoàng Nam...

Chia sẻ với phóng viên Sài Gòn Báo trưa 07-09-2015, ông Trần Thanh Tuấn cực lực phản đối công an tùy tiện bắt giữ người và triệt mọi đường mưu sinh của ông cùng gia đình.


Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

Tường trình phái đoàn USCISF tiếp khối nhơn sanh





Thứ ba 25/08/2015 lúc 15 giờ Phái đoàn Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ (USCIRF) đã mời Khối Nhơn Sanh (KNS) đến tại Khách sạn Sofitel, 17 Lê Duẩn, quận 1, Sài Gòn để tìm hiểu về tình hình tự do tôn giáo tại Việt Nam nói chung; Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ (ĐĐTKPĐ) nói riêng và những vi phạm về tự do tôn giáo, tín ngưỡng tại Việt Nam mà người đạo Cao Đài gốc (độc lập) đang là nạn nhân...
Phái đoàn USCIRF giới thiệu các thành viên gồm ông Charles Sellers Trưởng phòng chánh trị Tổng Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ Quận I TPHCM. Bà Mary Ann Gledon (Cựu Đại sứ hiện là Giáo Sư Đại Học Harvard), Dr. Daniel I. Mark (Giáo Sư Đại học Philadelphia), Linh Mục Thomas Freerl, Cô Tina L. Mufford, Cô Tường Nhi phiên dịch.

Ông Charles Sellers mở lời giới thiệu phái đoàn USCIRF là cơ quan giám sát tự do tôn giáo trên toàn thế giới và kiến nghị chính sách cho Tổng Thống Mỹ, Ngoại Trưởng, và Quốc Hội.... Phái đoàn đến Việt Nam lần nầy để tìm hiểu tình hình tự do tôn giáo từ 2007 trở lại đây có gì đáng lưu ý. Quí vị nhận định thế nào về dự thảo 4. Quí vị có khó khăn gì trong việc thực hiện tự do tín ngưỡng...

Phái đoàn: Quí vị nhận xét thế nào về Dự thảo 4?

KNS: Dự thảo 4 về tín ngưỡng, tôn giáo được thiết kế theo kiểu xin cho. Tự do tôn giáo là quyền phổ quát và tất yếu của nhân loại đã bị Dự thảo 4 tiêu diệt. Quyền tự do tôn giáo của con người trở thành lệ thuộc vào sự cấp phát, ban ơn của nhà nước. Nó là bước lùi...

Phái đoàn: Dự thảo 4 là bước lùi cụ thể ở đâu?

KNS: Pháp lệnh số 21/2004/PL-UBTVQH11 ngày 18.6.2004 về tín ngưỡng tôn giáo. Chương VI: Ðiều Khoản Thi Hành. Ðiều 38.

Trong trường hợp điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam ký kết hoặc gia nhập có quy định khác với quy định của Pháp lệnh này thì thực hiện theo quy định của điều ước quốc tế đó.

Điều 38 có chiều hướng tiến bộ để hội nhập, nó mở ra hành lang pháp lý để nhân sự và tổ chức tín ngưỡng tôn giáo được MỞ MIỆNG. Đó là nói về nguyên tắc.

Dự thảo 4: Chương I. NHỮNG QUY ĐỊNH CHUNG. Điều 5. Quan hệ quốc tế của Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam có liên quan đến tín ngưỡng, tôn giáo.

Trong trường hợp điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên có quy định khác với quy định của Luật này thì thực hiện theo quy định của điều ước quốc tế đó.

Dự thảo 4 chuyển điều khoản áp dụng thành quan hệ quốc tế. Như vậy nhân sự và tổ chức tôn giáo tại Việt Nam không có phần trong đó.

Đó là một trong những bước lùi cụ thể

Phái đoàn: Về Dự thảo 4 quí vị muốn đề nghị điều gì đến chính phủ?

KNS: Dự thảo 4 thiết kế trên cơ chế xin cho nên sai từ căn bản. Phải hủy bỏ cơ chế xin cho để soạn lại một bản Dự thảo khác phù hợp với xu thế tự do, dân chủ và tiến bộ; phù hợp với các công ước quốc tế mà Việt Nam đã tham gia ký kết. Dự thảo phải có điều khoản cho tôn giáo (đã có pháp nhân từ trước 30/04/1975 hay chưa có pháp nhân) không cần đăng ký hay xin phép vẫn được hoạt động tôn giáo và được pháp luật bảo vệ.

Phái đoàn: Đạo Cao Đài độc lập có khó khăn gì?

KNS: Đạo Cao Đài năm 1926 là gốc (Liên Hiệp Quốc hay các tổ chức quốc tế gọi là Cao Đài độc lập) hiện nay bị tổ chức tôn giáo lập năm 1997 chiếm dụng cả danh hiệu và cơ ngơi. Cái khó là chính quyền Việt Nam áp dụng luật pháp tùy tiện, không minh bạch và không công bằng. Hằng loạt vụ vi phạm quyền tự do tôn giáo của Đạo Cao Đài 1926 (về việc thượng tượng để thờ cúng) mà chính quyền chưa từng xữ lý là chứng cứ mạnh mẽ.

Phái đoàn: Tại sao chính phủ gây khó cho Đạo Cao Đài như vậy?

KNS: Từ trong căn bản Đạo Cao Đài chủ trương xây dựng xã hội hòa bình, dân chủ, tự do. Đạo dùng 05 phương án: gia cư, mưu sinh, giáo huấn, kiến thiết và tôn giáo để nâng cao dân trí, dân đức, dân sinh. Đạo dùng phương pháp cách mạng ôn hòa, dùng đạo đức để nâng đở người nghèo khó, dốt nát lên thành người có của cải cả về vật chất lẫn tinh thần (nâng vô sản lên hữu sản; không chủ trương lấy của cải hạng hữu sản để chia cho vô sản). Đạo chủ trương dùng công lý đánh đổ cường quyền. Điều nầy làm cho chính quyền độc tài không thích nên họ tìm cách diệt đạo.

Phái đoàn: Có phải quí vị nói rằng nhà nước muốn dân dốt nát để dễ cai trị hay không?

KNS: Đúng vậy chủ trương của Đạo là đoàn kết; lấy đạo đức làm căn bản để xây dựng con người và xã hội. Đạo Cao Đài có phương pháp lập quyền cho nhân loại; làm cho người đạo mạnh mẽ trong tôn giáo (lập quyền cho nhơn sanh) từ đó họ áp dụng ra xã hội để lập quyền cho chính họ (lập quyền dân). Đó là xã hội hòa bình chung sống, tự do trong đạo đức, dân chủ có nhân quyền.

Phái đoàn: Chiến lược tranh đấu cho quyền tự do tôn giáo của quí vị như thế nào?

KNS: Chúng tôi tranh đấu cho tự do tôn giáo trong môi trường hết sức khó khăn nên phải đi từng bước: Thứ nhứt: Tồn tại. Thứ hai: phát triễn và tiến đến mục đích. Chúng tôi lấy sự chơn thật làm căn bản, tranh đấu bằng phương pháp ôn hòa nên đã đoàn kết được với nhiều địa phương... KNS đã đủ mạnh để tồn tại.

Chúng tôi phát triển bằng cách liên kết trong nước và ngoài nước lập ra Ban Đối Ngoại KNS (là những công dân Hoa Kỳ) giao thiệp với các tổ chức như BPSOS, VETO... họ đã giúp đỡ Ban Đối Ngoại trình bày thực trạng Đạo Cao Đài bị đàn áp và giải pháp cho Đạo Cao Đài được sinh hoạt tôn giáo là phải có Đại Hội Nhơn Sanh trước Quốc Hội Mỹ ngày 18 và 19 tháng 09 năm 2014.

Ngày 18 và 19 tháng 06 năm 2015 thành viên KNS cũng đã đến thủ đô Washington trình bày về Đại Hội Nhơn Sanh ngày 27/05/2015 bị chi phái 1997 và chính quyền phá hoại. Chúng tôi cũng đã hội nhập với các tổ chức xã hội dân sự trong nước để tạo sức mạnh buộc chính quyền phải lắng nghe và tôn trọng những nguyện vọng chính đáng của chúng tôi.

Đại Hội Nhơn Sanh ngày 27/05/2015 chưa đạt mục đích là công cử nhân sự cầm quyền hành chánh tôn giáo để xây dựng lại Hội Thánh Cao Đài. Nên chúng tôi sẽ tiếp tục cho đến khi mở được ĐHNS.
Phái đoàn: Các bạn thực hành tôn giáo có khi nào bị bắt giam, bị bỏ tù hay không?

KNS: Chính tôi (Dương Xuân Lương) là cựu tù nhân lương tâm năm 1996 (bị Tòa kêu án 30 tháng tù giam) vì yêu cầu thực hành đúng Điều số 04 Đạo Lịnh 01 ban hành ngày 01/03/1979 để xây dựng tôn giáo.

Năm 2008, tôi tranh đấu cho sự thật là danh hiệu và cơ ngơi ĐĐTKPĐ bị chi phái 1997 chiếm dụng, công an đã vây nhà tôi để bắt (nhưng tôi đi vắng nên họ bắt hụt); sau đó họ đã chụp mũ tôi để ra lịnh truy nã. Tôi đang sống trong lịnh truy nã là bằng chứng cho việc thực hành tín ngưỡng theo Đạo Cao Đài bị đàn áp.

Phái đoàn: Với những thông tin quí vị cung cấp nếu chúng tôi trình bày với chính phủ Việt Nam thì quí vị có e ngại gì không? Liệu rằng quí vị có bị khó khăn hơn không?

KNS: Chúng tôi rất cám ơn phái đoàn đã quan tâm đến nhân quyền và tự do tôn giáo cho dân tộc Việt Nam. Hai dân tộc Việt Nam và Hoa Kỳ sẽ thông hiểu nhau hơn từ nghĩa cử cao đẹp của quí vị. Tranh đấu cho tự do tôn giáo là tranh đấu theo lương tâm nên chúng tôi không từ chối việc khó khăn hay nguy hiềm nào hết. Những điều chúng tôi đã trình bày chúng tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật và sẳn sàng đối chất với chính quyền Việt Nam.

KNS đã tặng phái đoàn huy hiệu Đại Hội Nhơn Sanh, chụp hình lưu niệm và chào ra về sau hơn 90 phút hội kiến.

Trần Văn Tân





Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

Thư yêu cầu huỷ bỏ dự thảo 4 luật tín ngưỡng, tôn giáo



Kính chính quyền các cấp.

Kính Ban Tôn Giáo Chính phủ.

Kính Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam.

Chúng tôi là những công dân Việt Nam tín ngưỡng Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ hay Đạo Cao Đài năm 1926 xin gởi đến quí vị yêu cầu hủy bỏ Dự thảo 4 Luật Tín ngưỡng, tôn giáo vì những lý do sau.

I/- Dự thảo 4 mâu thuẩn với mục tiêu dân chủ, tự do.
Dự thảo 4 viết: đăng ký, đăng ký hợp lệ, cơ sở thờ tự hợp pháp, được nhà nước công nhận, được sự chấp thuận của cơ quan nhà nước có thẩm quyền, tôn giáo hợp pháp... nhiều lần nên không phù hợp với trào lưu xã hội văn minh tiến bộ.

Dự thảo 4 bắt buộc một sự thay đổi nhỏ trong cơ chế tôn giáo cũng phải xin phép... Đó không phải là cách thức sinh hoạt của một xã hội văn minh. Đương thời quốc gia Việt Nam đang bước vào thời kỳ hội nhập mạnh mẽ với thế giới nên nó lại càng không phù hợp.

Tóm lại: Nó mâu thuẩn với nguyên tắc của xã hội dân chủ, tự do.

II/- Trái với truyền thống dân tộc và đạo pháp.

Dân tộc Việt Nam đa phần có tín ngưỡng.

Tôn giáo là để hướng dẫn người lành phát huy tính thiện và người không lành hồi đầu hướng thiện. Cửa từ bi của bất cứ tôn giáo nào cũng rộng mở để cứu vớt những người lầm lỗi. Đó chính là trách nhiệm cao cả của tôn giáo.

Dự thảo 4 bắt buộc người tu: ...Muốn vào tu phải đăng ký, kèm theo sơ yếu lý lịch, phải được chính quyền cấp xã nơi có hộ khẩu xác nhận và được chính quyền nơi tu đồng ý.....

Qui định như vậy trái với nề nếp từ bi của tôn giáo. Qui định nầy đã đóng sầm cánh cửa an ủi với những người đau khổ tìm đến tôn giáo. Họ cũng là con người, tôn giáo phải chấp nhận họ vô điều kiện.

Theo dự thảo 4 thì tôn giáo lại là một tổ chức chính quyền trong bộ máy chính quyền Việt Nam. Điều nầy sanh ra độc quyền tôn giáo là nguyên nhân của những tệ hại trong việc xâm phạm tự do tín ngưỡng dẫn tới những hậu quả tai hại.

III/- Dự thảo 4 tước đoạt quyền tín đồ đương nhiên của người theo Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ năm 1926.

Dự thảo 4 viết: Điều 3. Giải thích từ ngữ

Trong Luật này, các từ ngữ dưới đây được hiểu như sau:

1/. Tín đồ là người tin theo một tôn giáo và được tổ chức tôn giáo thừa nhận.

10/. Tổ chức tôn giáo là tập hợp những người cùng tin theo một hệ thống giáo lý, giáo luật, lễ nghi và tổ chức theo một cơ cấu nhất định được Nhà nước công nhận.
Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ (ĐĐTKPĐ) hay gọi tắc là Đạo Cao Đài lập năm 1926 và hoạt động tôn giáo liên tục; đến năm 1965 chính quyền Việt Nam Cộng Hòa cấp pháp nhân.

Ngày 01/03/1979 Hội Thánh ĐĐTKPĐ ban hành Đạo Lịnh 01.

Người tín đồ Cao Đài sinh hoạt tôn giáo theo Đạo Lịnh 01/1979 thì chính quyền gây cản trở (chưa được cho phép) để bắt buộc người đạo Cao Đài theo tổ chức tôn giáo mới lập ngày 09/05/1997 tại Nội Ô Tòa Thánh Tây Ninh. Chính quyền gọi là chi phái.

Chính quyền và chi phái nầy kết hợp nhau đánh phá Lễ Thượng Tượng và cướp Thánh Tượng tại nhà bà Nguyễn Thị Kim Thôi, Xã An Hòa, Huyện Trãng Bàng, Tỉnh Tây Ninh ngày 15/07/2015 là một thí dụ điển hình.

Ngày nay Hội Thánh không có thì không ai có đủ quyền đại diện tôn giáo Cao Đài để tiếp xúc với chính phủ. Người Đạo Cao Đài tổ chức Đại Hội Nhơn Sanh để công cử nhân sự tiếp xúc với chính quyền theo luật đạo thì bị cản trở đánh đập.
Dự thảo 4 không có khoản nào dành cho Tôn giáo không đăng ký hay chưa đăng ký là dùng pháp luật để giết chết ĐĐTKPĐ.

IV/- Không phù hợp với các điều ước quốc tế.

Tuyên Ngôn Quốc tế nhân quyền năm 1948 coi nhân loại như một đại gia đình. Tuyên ngôncông nhận (hay thừa nhận) quyền tự do tôn giáo là đương nhiên không qua bất kỳ một thủ tục hành chánh nào. Tự do tín ngưỡng và tôn giáo có trước thủ tục hành chánh.

Việt Nam đã phê chuẩn hầu hết các văn kiện nhân quyền quốc tế, kể cả Công ước Quốc tế về Các Quyền Dân sự và Chính trị.

Điều 18 của Công ước Quốc tế bảo vệ một cách rộng rãi việc thực thi các quyền tự do tư tưởng, lương tâm, tôn giáo hay tín ngưỡng.

Dự thảo 4 không phù hợp với các điều ước quốc tế mà chính quyền đã tham gia ký kết.

Do đó chúng tôi yêu cầu hủy bỏ dự thảo 4 và có đề nghị cụ thể:

LỜI ĐỀ NGHỊ.

Nhiều quốc gia không có Luật Tín ngưỡng, tôn giáo mà dân chúng vẫn hài lòng. Hiện tượng lợi ích nhóm tại Việt Nam là có thật. Do vậy chính quyền muốn có Luật Tín ngưỡng, tôn giáo chúng tôi đề nghị:

1/- Chính quyền mời các hiền nhân quân tử có chuyên môn về pháp luật, am hiểu về cách thức xây dựng xã hội dân chủ tham gia soạn thảo.
2/-Mời Báo cáo viên đặc biệt về tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng Heiner Bielefeldt đến giúp đở vì ông đã để lời sẳn sàng giúp Việt Nam...

Chúng tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về yêu cầu hủy bỏ dự thảo 4 và đề nghị trên đây.

Việt Nam ngày 03/07/Ất Mùi.

(16/08/2015).







Phật giáo Hoà Hảo qua lăng kính Sơn Nam - một hình thức ca dao miệt Hậu Giang

Ca dao là tâm ca, trường hợp của những câu sấm, câu vãn ở miền biên giới Việt Miên, gần dãy Thất Sơn, Châu Đốc. Nơi đây văn minh Tây phương xâm nhập trễ và khó khăn, hồi cuối thế kỷ 19 qua đầu thế kỷ 20.

Sấm vãn do Phật Thầy Tây An và các giáo chủ nối tiếp trở thành kinh nhựt tụng của mọi gia đình, lúc khẩn hoang nhọc nhằn ở nơi đất thấp chỉ thích hợp với giống lúa thum đưng thuở ấy và vài giống lúa sạ du nhập từ Cao Miên sau này.

Những bài sấm vãn được truyền tụng, gây tin tưởng cho kẻ đang chịu nhẫn nại là được phước về sau; chịu đựng không có nghĩa là ngồi một chỗ mà chờ ngày tận thế, nhưng phải nhập thế, lo siêng năng trồng tỉa, làm tròn phận sự với cha mẹ, với xã hội, với đất nước, với Phật, nên đọc bộ Kim cổ kỳ quan, các sách về giáo lý Phật Giáo Hòa Hảo, của hệ phái Tứ Ân Hiếu Nghĩa để thấy rằng ca dao Miền Nam đã mang sắc thái đặc biệt, hồi đầu thế kỷ; đã là tín đồ thì ai cũng thuộc vài chục vài trăm câu, gặp những trường hợp khó khăn về sanh kế, về thiên tai thì đem ra mà dẫn chứng, để lấy lòng tin.

Chúng tôi so sánh với tâm ca không phải là quá đáng đâu. Đời xưa đã có tâm ca rồi. Phải sống trong bầu không khí miền biên giới Châu Đốc, Long Xuyên để tưởng tượng khung cảnh hồi sáu bảy mươi năm về trước. Cánh đồng Láng Linh, vùng tả và hữu ngạn kinh Vĩnh An, kinh Vĩnh Tế, vùng Cái Sắn bao la, hai bên bờ Thoại Hà. Mùa nắng là mùa khô nứt ra, đất thấp rải rác vài căn chòi, vài con bò, vài cây gáo.

Tận phía chân trời, hơi nóng của đất khô cằn đùn lên nối tiếp với mây trắng, trời xanh. Gần đến tiết trời sa mưa, cỏ cháy, lan dài suốt ngày đêm, khói cuồn cuộn trên nền trời xa. Lúc hoàng hôn màu lửa và màu nắng sắp tắt pha lẫn nhau, gợi hình ảnh ngày sắp tận thế. Và khi trời sa mưa, nước dâng lên, cỏ mọc xanh rờn, lúa cũng vươn lên, nước trong đồng ruộng và nước ngoài sông cái giao hòa nhau, nước từ Tây Tạng huyền bí tuôn về vịnh Xiêm La, mang theo phù sa và lời tiên tri.

Dãy Thất Sơn lúc nắng cháy là đồi núi, ở trong đất liền lại trở thành hải đảo. Đứng trên núi nhìn xuống, rõ ràng là bao la trời nước, là biển trần khổ. Nhà cửa, chợ phố, chim chóc, rác rến chỉ là đốm li ti, phù du ở dưới thấp. Người ở vùng xa núi, như ở hai bờ kinh Vĩnh An nối liền sông Tiền qua sông Hậu, dọc biên giới Việt Miên sống trong hoàn cảnh đơn độc, chung quanh là nước, nhà sàn là nơi cư trú tạm thời. Vật liệu kiến trúc quá đơn sơ như tre, cây tạp, lá dừa nước thì làm sao chịu đựng nổi mấy mùa mưa nắng?

Nước dâng lên ngập sân, ngập sàn nhà và khi trời không thương xót thì nước lên đến nóc nhà, sóng đánh ầm ầm bên vách. Con gà, con trâu, con người, cái lu, cái cối xay, cái bàn thờ ông bà chen chúc nhau trên vùng không gian nhỏ, mỗi lúc một thâu hẹp, trẻ con lội lõm bõm ôm vào một khúc chuối cây trước sân (đã hóa ra hồ ao), từ nhà này qua nhà kia phải xăn quần mà bước, hoặc phải đi xuồng.

Lúa sạ lên cao, người dân ngồi chờ thời, nghề phụ không có, họa chăng là nghề câu kéo. Buổi hoàng hôn hay khi mặt trời mọc, ngồi trên sàn nhà mà câu cá, con người thấy mình quá nhỏ bé, lênh đênh! Ngoài ruộng, lúa xanh đang bị sóng dồi gió dập, rải rác vài hàng cây điên điển trổ bông vàng, xa nữa là cỏ là ruộng, rồi đến những đám mây đen bay thấp là đà, trời cao, vùng Tây Tạng, vùng Hi Mã Lạp Sơn, nước Lào, nước Miên, nước Việt Nam như nối liền nhau trong bầu không khí trầm mặc, khó hiểu.

Trong thời gian rảnh rỗi nghèo túng ấy, con người thiếu phương tiện giải trí, thiếu món ăn tinh thần, sách báo không có , máy thâu thanh cũng không (hồi đầu thế kỷ mãi đến năm 1950) thì con người chỉ biết nương tựa, sưởi ấm tâm hồn bằng sấm vãn. Những câu sấm vãn yêu đời, giữ nước, giúp dân Việt vững tinh thần để định cư trên vùng đất đói kém, bất lợi đáng lẽ không định cư được, một vùng đất không giống phần đất nào hết trên đường Nam tiến từ Bắc vào Nam.

Mấy tiếng “nhập cuộc”, “dấn thân”, “hiện đại hóa”, được nhắc nhở trong những năm gần đây. Cách đây trên trăm năm, Thầy Đoàn Minh Huyên (đức Phật Thầy Tây An) đã nêu lên và giải quyết một cách thần tình, phối hợp đạo và đời, dạy tứ ân, khuyến khích điều Hiếu, điều Nghĩa, nhờ vậy mà vùng biên giới Việt Miên được bền vững, trở thành đất hoàn toàn Việt Nam mặc dầu là khó định cư.

Phần đất này đã là nơi xuất phát của phong trào Cần Vương Miền Nam, với những xóm, những ông đạo mà thực dân không kiểm soát nổi. Các đảng phái mô phỏng theo hình thức tổ chức của Tây phương đã áp dụng kỷ luật sắt; nhưng gẫm lại không keo sơn gắn bó bằng những người cùng đạo đã noi gương Đào Viên kết nghĩa của ông Quan Vân Trường (sanh tử bất ly, hoạn nạn tương cứu), ông Thoại Ngọc Hầu, ông Lê Văn Duyệt điều khiển việc khai thông những con đường thủy chiến lược, nhưng chính ca dao - tức là câu sấm câu vãn – đã giữ được nước.

Trong lịch sử kháng Pháp hồi đầu thế kỷ ở Miền Nam, làm sao quên được phong trào của ông Trần Văn Thành ở vùng Bảy Thưa? Lại còn cuộc khởi nghĩa của các chiến sĩ Thiên Địa Hội vào năm 1913, 1916 đột nhập SàiGòn, Chợ Lớn, lúc thực dân Pháp đang sung sức. Phong trào Phan Xích Long chỉ là mặt nổi của Phật giáo Bửu Sơn Kỳ Hương mà căn cứ địa là vùng Thất Sơn. Dường như người đời nay đã không ghi ơn các chiến sĩ này một cách tương xứng.

Sấm vãn lưu truyền ở Hậu Giang là ca dao, là văn chương bình dân. Đó là luận đề lớn, để nghiên cứu. Muốn hoàn thành công việc ấy chúng ta cần để nhiều thời giờ đến quan sát tại chỗ, chọn lọc những câu sấm vãn nào được lưu truyền, được nhắc nhở nhiều nhất, trong sinh hoạt hằng ngày.

Trong hoàn cảnh khó khăn, thầy Đoàn Minh Huyên đã hiện đại hóa đạo Phật, nêu thái độ dấn thân (khẩn hoang, giữ nước). Thầy và Giáo chủ Phật Giáo Hòa Hảo nối tiếp sau này, chẳng những góp công về mặt chính trị, kinh tế để tô điểm vùng đất nghèo nàn, khó sống nhất.

Công ơn mà bấy lâu nay chúng ta đánh giá không đúng mức là sự xây dựng về văn chương: đó là những lời khuyến dạy về đạo lý được diễn đạt bằng lời lẽ bình dân, theo văn Nôm và theo thể thơ lục bát. Nhiều đoạn trong sấm vãn đã thật sự trở thành ca dao ở vùng biên giới.


Nhà văn Sơn Nam
(Theo Tập san Nghiên cứu văn học, số 16 tháng 6 năm 1972)




Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

Chính quyền không thích tôn giáo phát triển?

Theo nội dung tờ trình, cho thấy chính quyền huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu đã vi phạm Nghị định 180/2007/NĐ-CP Hướng dẫn Luật Xây dựng về xử lý vi phạm trật tự xây dựng đô thị, cụ thể tại các điều: Điều 22. Lập biên bản ngừng thi công xây dựng; Điều 23. Đình chỉ thi công xây dựng; Điều 24. Cưỡng chế phá dỡ công trình vi phạm; Điều 25. Phương án phá dỡ công trình vi phạm trật tự xây dựng đô thị. (Lg. Minh Châu)

==============================

TĂNG ĐOÀN GíÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
TỜ TRÌNH

V/v Các cấp chính quyền Huyện Xuyên Mộc,xã Bàu Lâm cưỡng chế trấn áp không cho xây dựng Tịnh Thất Đạt Quang

Kính gởi: Đức Trưởng Lão Hòa thượng Thích Thiện Hạnh Thượng Thủ Tăng Đoàn GHPGVNTN.

Hòa Thượng Thích Viên Định Viện Trưởng HĐĐH Tăng Đoàn GHPGVNTN.

Đồng kính gởi :Chư Tôn Đức Tăng Ni Phật Tử , các hãng thông tấn báo chí trong và ngoài nước

Kính bạch Quý Ngài ! Kính thưa quý vị!

Sáng nay vào 9h ngày 19 tháng 6 năm 2015 Chư Tăng và Phật tử cũng như thợ mộc đang tiến hành làm lễ để xây dựng căn nhà rường bằng gỗ tại Tịnh Thất Đạt Quang thì lực lượng chính quyền các cấp gồm khoảng 100 người: nhân viên an ninh của tỉnh, chính quyền huyện Xuyên Mộc. Chủ Tịch Mặt Trận huyện, đầy đủ các ban ngành của UBND xã Bàu Lâm vào Tịnh Thất Đạt Quang cưỡng chế không cho thợ mộc và quý phật tử dựng nhà với lý do là không có phép xây dựng.

Con là người được thừa kế và chủ quyền của Tịnh Thất Đạt Quang yêu cầu mời họ đến làm việc vì công thợ phải trả không thể dừng được nhưng quý nhân viên an ninh không chịu.

Con hỏi lý do vì sao quý vị cưỡng chế không cho xây dựng họ trả lời không có giấy phép. Con trả lời với họ rằng ngay từ lúc ban đầu tôi đem bản di chúc của Cố Thượng Tọa ra xin xác nhận quý vị đã không xác nhận và không thừa nhận quyền thừa kế của tôi thì làm gì tôi xin phép mà quý vị cấp giấy phép cho tôi xây dựng.

Trong nhiều lần làm việc với các vị có thẩm quyền trong tỉnh, huyện luôn vận động con tham gia sinh hoạt với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam thì sẽ được dễ giải không khó khăn.

Qua sự trấn áp cưỡng chế chở cây gỗ về trụ sở UBND xã Bàu Lâm cho thấy rằng bất chấp luật lệ bất chấp đạo lý ngang nhiên trắng trợn cưỡng chế phi pháp sự xây dựng cơ sở hạ tầng đời sống của tăng tín đồ trong hoàn cảnh sống hết sức cơ cực của chư Tăng điệu chúng trong Tịnh Thất.

Không có phòng ốc nhà cửa gì cả nằm lăn lóc tạm thời trên chánh điện ngoài gốc cây lúc trời nắng hạn nhiệt độ lên cao thiếu thốn trăm điều. Con dẫn nhân viên an ninh của tỉnh đi xem từng nơi ở của những người sống trong chùa để đánh động lương tâm coi xem xét lại việc làm của chính quyền đúng hay sai có lương tâm đạo đức không.

Trước khi tiến hành dựng lại cũng vô cùng đắn đo suy nghĩ từ nhiều ngày tháng. Thứ nhất vì cây gỗ người ta mua về để lăn lóc qua lâu từ năm 2007. Thứ 2 chùa quá chật hẹp nóng nảy thiếu thốn trăm bề vì nơi đây vùng sâu xa gần trại giam Xuyên Mộc.

Kể từ lúc con tham gia với Tăng Đoàn GHPGVNTN thì luôn bị sách nhiểu trấn áp như vào năm 2014. Chiếm cổng Chùa Phước Bửu dựng cổng văn hóa ấp Thạnh Sơn 1A, tập thể chư Tăng Và Phật tử khiếu nại lên tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu cho đến nay đã hơn 6 tháng vẫn không một lần phúc đáp đơn khiếu nại việc chiếm cổng chùa, lấy đi máy chụp hình.

Ngôi nhà gỗ này dự định dựng vào ngày 18 tháng 7 năm Giáp Ngọ (2014) trên đường vận chuyển vào tịnh thất Đạt Quang đã 1 lần bị đem về hạt Kiểm lâm Xuyên mộc nay lại bị cưỡng chế tiếp đem về UBND xã Bàu Lâm.

Việc xây dựng căn nhà gỗ xưa không ai dùng đến, vì dân chúng mua nhà cổ này từ Quảng Trị vào từ năm 2007 bỏ lăng lóc nhiều nơi gom lại phục chế thì có tác hại gì đâu mà liên tục trấn áp gây khó khăn đủ điều như vậy.

Thông qua việc trấn áp liên tục như vậy không ngoài mục đích là lôi kéo vào trong những tổ chức được Đảng và Nhà nước dựng lên để làm công cụ cho bộ máy tuyên truyền những điều sai trái mà không suy nghĩ gì tới lợi ích Quốc gia dân tộc.

Ngày nay, sau 40 năm đất nước thống nhất tình hình đất nước đến chổ lâm nguy, sơn hà nguy biến Trung Cộng xâm chiếm biển đảo lừa gạt tung hoành khắp nơi trên lãnh thổ lãnh hải Việt Nam.

Tình hình đất nước tụt hậu so với các nước xung quanh đạo đức suy đồi nhân tâm ly tán. Văn hóa xuống cấp trầm trọng, tài nguyên đất nước khai thác bừa bãi, quốc khố trống rổng vì quan chức tìm cách tham nhũng vơ vét của cải, chiếm dụng đất công thành đất tư rồi bán chuyển ra nước ngoài. Nhiều bộ phận thành phần trong xã hội đạo đức yếu kém làm giàu bất chính.

Xin hỏi nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam cái nhà gỗ mà xã hội chê không dùng, không ai mua vì nhỏ bé cổ xưa không phù hợp với thời hiện đại thì có tội tình chi mà đày đọa căn nhà gổ này và chủ nhân như thế?

Thích Vĩnh Phước



Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Quốc hữu hoá đất đai nhà thờ để kinh doanh khu giải trí

Trước thông tin chính quyền Thừa Thiên Huế lấy đất đai của Ðan viện Thiên An để cho Công ty Du lịch cố đô Huế xây dựng nơi kinh doanh giải trí Ðồi Thiên An - Hồ Thủy Tiên, nhiều tín hữu Giáo phận Huế và là cư dân của thành phố Huế, đã có lá thư chia sẻ sau đây.

Trước hết, kể từ ngày thành lập cách đây 60 năm, với vô vàn công sức của bao thế hệ tu sĩ trong cộng đoàn, Ðan viện đã tạo được một công trình văn hóa và thiên nhiên quan trọng, trong đó phải kể đến khu rừng thông rộng lớn hơn 100 ha.

Khu rừng này đã đóng vai trò như lá phổi cho thành phố Huế, tạo nên một môi trường sinh thái tốt lành, một mảng thiên nhiên phong phú, gia tăng vẻ xinh đẹp cho cảnh quan đất Thần kinh.

Khu rừng ấy, cùng với bao địa hình như hồ nước, trảng cỏ, gò đồi, và nhất là với chính tòa nhà của Ðan viện, đã trở thành một nét văn hóa đặc trưng của Huế, một địa điểm du lịch đầy tính sinh thái, một chốn giải trí vãn cảnh lành mạnh cho mọi người, đặc biệt cho giới trẻ học sinh sinh viên, và là một góc yên tĩnh ở đó con người lắng đọng được tâm hồn, hưởng bầu khí bình an thanh thoát.

Ngoài ra, đó là một nơi mà bất cứ ai cũng có thể đến cách tự do thoải mái và chẳng chịu một phí tổn nào cả.

Riêng đối với người Công giáo nói chung và đối với Giáo phận Huế nói riêng, thì cơ sở, môi trường, nếp sống và tinh thần Ðan viện đã thành một trung tâm tinh thần quan trọng, nơi đó các tín hữu dễ dàng thoát những mối lo toan và cảnh sống xô bồ thường nhật, dễ dàng tìm lại sự an tĩnh cho cõi lòng để gặp gỡ Thiên Chúa, hầu tâm linh được thăng hoa và bồi bổ.

Nay với việc Nhà nước lấy toàn bộ 100 mẫu rừng thông và những đất đai còn để lại cho Ðan viện từ sau ngày quản lý rừng thông (vườn cam, vườn rau, trại bò, hồ cá...) để làm một khu vui chơi giải trí tầm cỡ, chúng tôi tự hỏi:

MỘT,

Ðể xây dựng khu vui chơi giải trí tầm cỡ này, chắc chắn không thể không có việc tàn phá rừng thông, cày xới đất đai, thay đổi cảnh quan và địa hình, thu hút dân cư tới sinh sống làm ăn, gây ô nhiễm môi trường và tạo sự ồn ào náo động.

Như vậy thì lá phổi quan trọng của thành phố này, môi trường sinh thái đặc trưng này, mảng màu xanh thiên nhiên xinh đẹp này có còn tồn tại chăng? Sông Hương cận kề khu vui chơi chẳng lẽ không bị ảnh hưởng bởi chất thải đổ ra từ đó? Ðang lúc thế giới vẫn hô hào phủ xanh đồi trọc, trồng cây gây rừng, duy trì nguồn nước tinh sạch để bảo vệ môi trường sống cho loài người.

HAI,

Một khi khu vui chơi giải trí này đã hình thành, chắc chắn sẽ có việc quản lý chặt chẽ toàn bộ khu vực và kinh doanh để thu lợi nhuận.

Vậy thì cư dân thành phố, đặc biệt giới lao động nghèo, giới học sinh sinh làm sao còn có thể hưởng dụng đồi thông Thiên An như xưa nay, còn tìm đâu ra một chỗ để trao đổi tâm tình, sinh hoạt lành mạnh (đi dạo, đóng trại, picnic...) giữa thiên nhiên cách tự do thoải mái ngày lẫn đêm (như từ xưa nay) mà không phải chịu một phí tổn nào? để hòa mình với vạn vật trong một khung cảnh yên tĩnh, trong lành, hầu giải tỏa những căng thẳng (stress) của cuộc sống, gia tăng sức khoẻ và hồi phục sự quân bình cho trí tuệ và tâm linh?

BA,

Xây dựng khu giải trí du lịch ồn ào náo động này bao quanh một đan viện Biển Đức và trên chính cơ sở đất đai của đan viện ấy phải chăng là một thách thức đối với cộng đồng Công giáo, một xâm phạm đối với nếp sống đan tu và đối với tài sản đan viện, một vô ơn đối với một cộng đoàn đã từ lâu góp phần xây dựng cảnh quan, môi trường, văn hóa cũng như tinh thần cho thành phố Huế?

Nằm giữa một quang cảnh trần tục, náo động, mải mê lợi nhuận và hưởng thụ đêm ngày như thế, thử hỏi đan viện Thiên An còn có thể tiếp tục tinh thần và nếp sống đã được Thánh Tổ Biển Ðức vạch ra cách đây đã 16 thế kỷ hay chăng?

Thử hỏi đan viện Thiên An còn có thể đóng vai trò là trung tâm tinh thần, bồi bổ đời sống thiêng liêng cho các giám mục, linh mục, tu sĩ và giáo dân nam nữ như từ mấy chục năm nay hay chăng?

Thử hỏi đan viện Thiên An còn có thể hiện hữu như một "sa mạc" đặc biệt cần thiết cho nhu cầu tĩnh tâm của mọi thành phần Dân Chúa tại Huế hay chăng? Thử hỏi danh xưng đan viện "Thiên An" và vùng đất "Thiên An" có còn mang ý nghĩa là "nguồn bình an thiên quốc" cho những tâm hồn khát vọng ân huệ và giá trị ấy hay chăng?

Minh Châu

Ảnh: Đan viện Thiên An ( Dũng Huy)






Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

Chùa Liên Trì tiếp tục bị đe doạ phá bỏ

Chùa Liên Trì hiện diện tại Thủ Thiêm, Sài Gòn hơn 70 năm nay, như một nơi chiếu rọi ánh đạo vàng và đức từ bi của Phật giáo cho nhân dân trong vùng.

Sự tồn tại của chùa Liên Trì tại Thủ Thiêm cũng là sự tồn tại của tự do tôn giáo, sự tồn tại của những giá trị tâm linh, sức mạnh tinh thần vốn rất cần thiết cho một Việt Nam đang từng ngày bị băng hoại bởi chủ nghĩa và chế độ duy vật vô thần, độc tài toàn trị...

Minh Trí - Ngọc Thịnh (thực hiện)


Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

Hành hung tín đồ Cao Đài


Ngày 27.5.2015 vừa qua, nhằm ngày mùng 10 tháng Tư năm Ất Mùi, là ngày Hội thánh Cao Đài Toà thánh Tây Ninh tổ chức lễ kỷ niệm 56 năm ngày Đức Hộ pháp Phạm Công Tắc triều thiên.

Chức sắc, chức việc, tín đồ từ các họ đạo trong, ngoài tỉnh Tây Ninh kéo về dự lễ rất đông. Thế nhưng, trong ngày lễ này lại xảy ra việc tín đồ Cao Đài bị hành hung.


Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

Từ ngày 28 tháng 5 năm 2015: tỉnh Kiên Giang "mạnh tay" cấm đoán tôn giáo

Kể từ ngày 28-5-2015, Quyết định số 14/2015/QĐ-UBND của Ủy ban nhân dân tỉnh Kiên Giang, có hiệu lực thi hành. Quyết định này có tên khá dài: “Về thẩm quyền của cơ quan hành chính nhà nước trong thực hiện quản lý hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo trên địa bàn tỉnh Kiên Giang”.

Chủ tịch UBND tỉnh Kiên Giang, ông Lê Văn Thi ký quyết định này và tự trao cho mình loạt quyền “không chấp thuận” rất rộng về tôn giáo.

+ Các hoạt động sau đây của tôn giáo nếu không được sự đồng ý của ông chủ tịch tỉnh, thì không được phép làm:

1. Đăng ký thuyên chuyển nơi hoạt động tôn giáo của chức sắc, nhà tu hành.

2. Tổ chức quyên góp của cơ sở tín ngưỡng, tổ chức tôn giáo vượt ra ngoài phạm vi một huyện, thị xã, thành phố thuộc tỉnh.

3. Người nước ngoài có nhu cầu tập trung để sinh hoạt tôn giáo tại cơ sở tôn giáo hợp pháp tại Kiên Giang.

+ Trưởng ban tôn giáo tỉnh Kiên Giang được trao quyền “không cấp đăng ký”, “không chấp thuận” các việc sau:

1. Hội nghị, đại hội của tôn giáo diễn ra trên địa bàn tỉnh.

2. Hội đoàn tôn giáo có phạm vi hoạt động nhiều huyện trong tỉnh.

3. Dòng tu, tu viện và tổ chức tu hành tập thể khác có phạm vi hoạt động nhiều huyện trong tỉnh.

4. Mở lớp bồi dưỡng những người chuyên hoạt động tôn giáo.

5. Phong chức phong phẩm, bổ nhiệm, bầu cử, suy cử chức sắc và nhà tu hành các tôn giáo, gồm:

- Thành viên Ban Trị sự Phật giáo tỉnh, huyện, thị xã, thành phố, chức vụ trụ trì, Ban trụ trì chùa, tịnh xá; các phẩm trật từ đại đức, sư cô (Phật giáo);

- Hạt trưởng, chánh xứ, phó chánh xứ; linh mục (Công giáo);

- Thành viên Ban Đại diện tỉnh, trưởng ban, phó trưởng ban, thư ký và trị sự viên ban trị sự xã, phường, thị trấn (Phật giáo Hòa Hảo);

- Thành viên ban đại diện Cao đài tỉnh, đầu họ đạo (chánh cai quản), ban cai quản họ đạo; các phẩm trật lễ sanh, giáo hữu, giáo sư (các chi phái Cao đài);

- Thành viên Ban Trị sự Tỉnh hội và thành viên các chi hội xã, phường, thị trấn (Tịnh Độ Cư sĩ Phật hội Việt Nam);

- Thành viên Ban Đại diện tỉnh, quản nhiệm chi hội; mục sư, truyền đạo của các hệ phái đạo Tin lành được Nhà nước công nhận về mặt tổ chức;

- Thành viên hội đồng Tôn giáo Baha’i cơ sở;

- Những chức vụ, phẩm trật tương đương của các tổ chức tôn giáo khác.

6. Việc di dời địa điểm sinh hoạt tôn giáo của ban trị sự Phật giáo Hòa Hảo xã, phường, thị trấn.


Minh Tâm


Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015

Phái đoàn nhân quyền Hoa Kỳ tiếp xúc Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam

Đại sứ Lưu động về Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ David Saperstein dẫn đầu cùng phái đoàn nhân quyền Hoa Kỳ đã có cuộc thăm gặp và tiếp xúc với Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam (HĐLTVN) tại Dòng Chúa Cứu Thế (DCCT) số 38 Kỳ Đồng, quận 3, Sài Gòn.

Phái đoàn Hoa Kỳ gồm có: Đại sứ Lưu động về Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ David Saperstein, Trợ lý Đặc biệt của Đại sứ Victoria Thoman, Trưởng phòng Chính trị Tổng LSQ Hoa Kỳ Charles Sellers.

Phái đoàn HĐLTVN gồm có: Hòa thượng Thích Không Tánh đại diện Tăng đoàn GHPGVNTN, Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng đại diện hệ phái Tin lành tư gia độc lập, Chánh trị sự (CTS) Hứa Phi đại diện đạo Cao Đài chơn truyền, Ông Lê Văn Sóc và ông Lê Quang Hiển đại diện Giáo hội Hòa Hảo thuần túy (PGHHTT).

Mở đầu cuộc tiếp xúc, ngài Saperstein giới thiệu các thành viên trong đoàn và nói rõ mục đích của buổi tiếp xúc là tìm hiểu về quyền tự do sinh hoạt tôn giáo tại Việt Nam và đặc biệt là các tôn giáo không được nhà nước công nhận.

Sau đó các chức sắc tôn giáo tự giới thiệu về mình và trao đổi về tình hình sinh hoạt của tôn giáo mình với đoàn.

Hòa thượng (Ht) Thích Không Tánh cảm ơn ngài Đại sứ lưu động và phái đoàn đã dành thời gian để tiếp xúc và lắng nghe ý kiến của các tôn giáo độc lập tại VN. Ht cũng bày tỏ rất tiếc là dịp này vì các Linh mục DCCT bận tĩnh tâm nên công giáo không tham gia được mà chỉ có 4 tôn giáo tham gia tiếp xúc.

Ht thông báo các tôn giáo độc lập nói chung và GHPGVNTN nói riêng từ sau 30/4/1975 đến nay đều bị nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam tước đoạt pháp lý, tài sản, đất đai, các cơ sở thờ tự của các tôn giáo thuần túy và lập ra các tổ chức tôn giáo quốc doanh.

Cụ thể như GHPGVNTN bị tước đoạt gần hết các cơ sở thờ thự, chùa chiền, hiện nay chỉ còn một số chùa và số lượng phật tử thuần túy còn lại rất ít.

Chùa Liên Trì luôn luôn bị an ninh canh gác, cô lập và ngăn cản gây khó khăn khi phát quà cứu tế cho quý anh em TPB/VNCH, các bệnh nhi ung bướu và dân oan.

Việc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam cam kết để được vào TPP là đánh lừa quốc tế. Thực tế họ cũng đã cam kết để được vào WTO và mới đây được làm thành viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ nhưng sau khi được vào họ vẫn tiếp tục đàn áp các tôn giáo độc lập, các tổ chức và những cá nhân đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền. Việc đàn áp càng ngày càng tàn nhẫn và tinh vi hơn như dùng côn đồ đập phá một số cơ sở thờ tự của giáo hội Mennonite độc lập và hành hung chức sắc tôn giáo, những nhà hoạt động dân chủ.

Mới đây, chính quyền quận 2 đã đưa cho chùa Liên Trì quyết định và một thông báo nhằm cưỡng chiếm nhà, giải tỏa chùa Liên Trì. Họ báo cho phật tử biết sau khi Việt Nam được vào TPP thì sẽ cưỡng chế giải tỏa chùa.

Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng, cám ơn ngài Đại sứ Cố vấn đặc biệt cho TT Obama và phái đoàn đã quan tâm tới tình trạng nhân quyền Việt Nam và bớt chút thời gian tiếp xúc với HĐLTVN.

Ms trình bày về việc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đặt ra những văn bản pháp luật trái với các Công ước quốc tế, vi phạm nghiêm trọng quyền con người nhằm bóp nghẹt và triệt tiêu các tôn giáo chơn truyền độc lập.

Ms cũng trình bày chi tiết về các vụ việc công an và chính quyền địa phương dùng côn đồ tấn công, đập phá tan hoang hội thánh Mennonite Bến Cát, Bình Dương và hội thánh Chuồng Bò. Họ bắt bớ, hành hung, đánh đập các Ms, có trường hợp phải nhập viện cấp cứu như Ms Nguyễn Hồng Quang.

Ngài Đại sứ rất quan tâm tới các trường hợp này và hỏi có bằng chứng gì chứng tỏ có sự hiện diện của công an không? Sau khi Ms Hùng phân tích các chứng cứ và CTS Hứa Phi đưa ra hình ảnh chứng minh thì ngài Đại sứ chấp nhận và tỏ ra rất quan tâm.

Ms Hùng cũng trình bày về trường hợp Ms Nguyễn Công Chính và Ms Dương Kim Khải còn đang bị cầm tù và đặc biệt Ms Chính bị phân biệt đối xử, bị hành hạ dã man trong tù cũng như đã bị kết án mấy năm rồi mà đến nay vẫn chưa được nhận bản án để kêu oan.

CTS Hứa Phi trình bày về việc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam dùng các văn bản pháp luật như Pháp lệnh Tín ngưỡng, Nghị định số 92 để áp đặt nhằm hạn chế quyền tự do tôn giáo. Nhà cầm quyền csVN đã triệt tiêu hội thánh Cao Đài từ năm 1979 đến nay.

Ở An Khê, mỗi khi đồng đạo cúng lễ theo nghi thức tôn giáo chơn truyền thì nhà cầm quyền đến trấn áp và cho công an đến canh giữ, đàn áp. Tại huyện Nghĩa Hành, Quảng Ngãi mỗi khi đồng đạo làm lễ Thượng Tượng thờ Đức Chí Tôn tại tư gia và sinh hoạt đạo sự thì công an đến đàn áp giải tán.

Ngày 07/5/2015, Hội Đồng Liên Tôn họp tại Đức Trọng, Lâm Đồng cũng bị công an đến cấm cản thô bạo. Đặc biệt mới đây, chính quyền tỉnh Phú Yên kết hợp với Cao Đài quốc doanh lấy cớ giải tỏa mở rộng quốc lộ 1A để san bằng và cưỡng chiếm thánh thất Tuy An, tỉnh Phú Yên của các tín đồ chơn truyền mà không đền bù, tái bố trí định cư.

Ông Lê Văn Sóc đại diện PGHHTT trình bày về việc công an, an ninh thường xuyên gây khó khăn, ngăn cản trong những ngày cúng giỗ của các tín đồ thuần túy. Đặc biệt là trong những dịp kỷ niệm ngày mất tích của Đức Huỳnh Giáo Chủ thì tại nơi thờ phượng cũng như nhà riêng của các tín đồ đều bị công an, an ninh canh giữ cấm không cho ai ra vào trong nhiều ngày.

Ngài David Saperstein thay mặt phái đoàn cám ơn các chức sắc HĐLTVN đã dành thời gian cung cấp cho đoàn những thông tin rất quý giá. Ngài Saperstein cho biết các thông tin này sẽ được đưa vào nội dung cuộc đàm phán thương uớc xuyên Thái Bình Dương (TPP) với Việt Nam.

Hoa Kỳ mong muốn Việt Nam sẽ trả tự do cho một số tù nhân luơng tâm trong nay mai. TPP có thể đem lại cơ hội phát triển kinh tế cho Việt Nam trong khi Hoa Kỳ muốn thúc đẩy Hà nội cũng phải cải tiến các điều kiện nhân quyền trong nước.

Sau đó ngài khẳng định: “Nếu Việt Nam được chấp thuận vào TPP thì sẽ có một hiệp định, với những cam kết cụ thể về cải thiện nhân quyền, đặc biệt về vấn đề quyền lao động và quyền lập hội. Tôi có thể khẳng định là chúng tôi sẽ giám sát việc Việt Nam thực thi các cam kết sau khi vào TPP, nếu hiệp định kia được ký kết. Nếu Việt Nam không thực hiện thì chính phủ Hoa Kỳ sẽ có biện pháp trừng phạt”.

Trước khi chia tay, ngài Saperstein đề nghị các chức sắc HĐLTVN cùng ra phía trước Văn phòng Công lý và Hòa bình chụp hình lưu niệm.

Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng, thành viên HĐLTVN tường trình từ Sài Gòn, Việt Nam.

Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng


Thứ Hai, 18 tháng 5, 2015

Tín đồ Phật giáo Hào Hỏa phản đối dự luật mang tính cưỡng bức tôn giáo

Bản lập trường của các tín đồ tôn giáo Phật giáo Hòa Hảo độc lập đối với dự thảo 4, luật Tín ngưỡng - Tôn giáo.

Việt Nam, ngày 18 tháng 5 năm 2015

· Nhận định rằng chính quyền Việt Nam đang thúc đẩy thông qua nhanh chóng Dự thảo 4 của Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo;

· Tham chiếu Điều 18 về Quyền Tự do Tư tưởng, Tự do Lương tâm hay Tự do Tôn giáo của Tuyên ngôn Nhân quyền Quốc tế của Liên Hiệp Quốc và của Công ước quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR) mà Việt Nam là một thành viên;

· Đồng tình với các khuyến nghị về tự do tôn giáo đối với Việt Nam được các quốc gia thành viên của Hội đồng nhân quyền LHQ nêu lên tại Thủ tục Kiểm tra Định kỳ Phổ Quát (UPR) vào năm 2014;

· Đồng tình với các khuyến nghị của Báo cáo viên Đặc biệt về Tự do Tôn giáo hoặc Tín ngưỡng của Liên Hiệp Quốc (SR-FORB) vào năm 2015;

Chúng tôi, các tín đồ Phật giáo Hòa Hảo (độc lập) tại Việt Nam, cực lực phản đối và bác bỏ Dự thảo 4 của Luật Tín ngưỡng,Tôn giáo (DLTNTG4) vì nó là công cụ để pháp chế hóa sự bắt bớ, đàn áp, kiểm soát và giới hạn quyền tự do tôn giáo đang xảy ra từ 40 năm qua trên đất nước này. Rõ ràng DLTNTG4 đã vi phạm ICCPR và không lưu ý đến những khuyến nghị của UPR và SR-FORB để cải thiện quyền tự do tôn giáo vì:

1. DLTNTG4 đưa ra những định nghĩa rất hẹp hòi về tín ngưỡng, tôn giáo, tín đồ, nhà tu hành, hoạt động tín ngưỡng, hoạt động tôn giáo ... (điều 3, DLTNTG4) và tránh né công nhận “quyền tự do đi theo một tín ngưỡng/tôn giáo tự chọn“ như là một nhân quyền tuyệt đối.

Với định nghĩa nói trên DLTNTG4 sẽ tiếp tục kỳ thị và loại bỏ nhiều tín ngưỡng/tôn giáo đã có mặt lâu đời hay mới xuất hiện tại Việt Nam.

2. DLTNTG4 luật hóa hệ thống giấy phép và kiểm soát hành chính để sách nhiễu các tín ngưỡng/tôn giáo.Trước hết là hệ thống các loại đăng ký, từ ‘đăng ký sinh hoạt tôn giáo’, ‘đăng ký hoạt động tôn giáo’ đến ‘đăng ký tổ chức tôn giáo’ (điều 12, 13, 17; DLTNTG4), được dùng để sàng lọc các tín ngưỡng/tôn giáo theo định nghĩa rất hẹp hòi của điều 3, DLTNTG4 và khiến cho nhiều tín ngưỡng/tôn giáo dù không muốn hay không được đăng ký cũng trở thành bất hợp pháp trên chính quê hương của mình.

Nhưng chưa hết! DLTNTG4 còn giăng ra một mạng lưới thủ tục hành chính dầy đặc với 39 điều luật (từ điều 19 đến điều 60, DLTNTG4) để can thiệp thô bạo vào nội bộ và việc điều hành của các tôn giáo.

Các tôn giáo sẽ KHÔNG được phép soạn hiến chương, tổ chức đại hội,bầu cử người lãnh đạo, bổ nhiệm nhân sự, điều hành tổ chức, quản lý tài sản, tu học và giảng dạy, v.v… nếu KHÔNG có sự cho phép của chính quyền.

Trong quá khứ nhiều tôn giáo đã không chấp nhận những can thiệp vô lý vào nội bộ của mình bằng cách cứ làm mà không xin phép và luôn phải sống trong tâm trạng lo lắng bị sách nhiễu, bị phạt, bị truy tố, bị trả thù và bị cấm hoạt động.

3. DLTNTG4 đặt ra rất nhiều “dây thòng lọng” thuộc loại “lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo“ để xiết chặt tín đồ của các tín ngưỡng/tôngiáo.

DLTNTG4 liệt kê rất nhiều hành vi bị xem là để “phá hoại khối đoàn kết toàn dân, chia rẽ các dân tộc,chia rẽ tôn giáo, xâm phạman ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, đạo đức xã hội, sức khoẻ của cộng đồng“, v.v…. (điều 6, khoản 5, DLTNTG4).

Trong quá khứ chính quyền đã tận dụng những điều luật chung chung và mơ hồ này để vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tôn giáo, tùy tiện bắt giam và kết án nặng nề các tín đồ tôn giáo độc lập.

Nguy hiểm nhất là cáo buộc “xâm phạm an ninh quốc gia” là một cáo buộc nằm ngoài cả sự cho phép của điều 18 khoản 3, ICCPR.

Các tín đồ Phật giáo Hòa Hảo độc lập đồng ký tên ủng hộ bản lập trường trên.


Nguyễn Bắc Truyển

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

Đức Giáo Hoàng: hãy mang chính trị vào các giáo xứ

Trong một lần trả lời về việc dấn thân của người tu sĩ trong giáo hội, Đức Giáo hoàng Phan Xi Cô nói rằng “Nếu Chúa gọi anh chị em trên con đường này thì xin anh chị em lên đường, hãy làm chính trị dù con đường này có thể làm anh chị em đau khổ”.

Giáo hội Công giáo Việt Nam đã đem giáo huấn của Đức Giáo Hoàng vào đời sống như thế nào và liệu câu hỏi người tu sĩ không nên làm chính trị có còn đứng vững hay không? Mặc Lâm phỏng vấn linh mục An Tôn Lê Ngọc Thanh, thuộc Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn.

+ Mặc Lâm: Thưa Linh mục, xin ông cho biết giáo huấn của Đức Giáo Hoàng về việc dấn thân trong đời sống chính trị có được áp dụng vào mục vụ của giáo hội Công giáo Việt Nam hay không và các tu sĩ thực hiện giáo huấn này cụ thể như thế nào?

* LM Lê Ngọc Thanh: Về mặt giáo huấn chung của Giáo hội tôi xin được nói cái giáo huấn gần nhất của giáo hội đó là thông điệp “Niềm vui tin mừng” của Đức Giáo hoàng Phan xi cô vừa ban hành cách đây hơn một năm.

Trong chương IV, ngài nói rất rõ những việc phải dấn thân trong xã hội. Ngài chỉ ra hàng loại những vấn đề rất cụ thể và ngài bảo rằng tôi muốn một giáo hội lem luốc trên đường phố với người nghèo hơn là ẩn mình trong sự an toàn giả tạo.

Và ngài bảo rằng cần phải cơ cấu lại, không phải bài giảng đâu, mà cần thiết thì phải cơ cấu lại giáo xứ để làm sao đáp ứng được nhu cầu đó và ngài nhấn mạnh rằng việc phục vụ cộng đồng, xã hội trong tư cách là một chính trị gia của giáo dân nó là một việc bác ái cao cả hơn cả bởi vì nếu việc bác ái bình thường chỉ giúp được một hai người, còn một vị chính trị gia làm việc nghiêm túc, công minh thì sẽ giúp cả một cộng đồng xã hội hàng ngày cứu giúp giáo dân.

+ Mặc Lâm: Có phải vì thế mà nhiều bài giảng thuộc DCCT gần đây đã không ngại nêu bật những khiếm khuyết của xã hội lẫn chính quyền và trong một chừng mực nào đó đã gây cảm hứng mới cho giáo dân. Xin linh mục cho biết những bài giảng như thế có được sự đồng thuận từ giáo hội hay không?

* LM Lê Ngọc Thanh: Trước tiên thì tôi phải khẳng định rằng là bài giảng nơi tòa giảng trong nhà thờ luôn xuất phát từ lời Chúa, chứ không phải tùy ý do sở thích của một linh mục, hay của một nhóm một cộng đoàn riêng lẻ nào đó.

Cái đó không thuộc phạm vi tự quyết của cá nhân một linh mục, hay của một cộng đoàn như Dòng Chúa cứu thế, mà đây là sứ điệp của Chúa trong hội thánh được công bố hàng tuần.

Chúng tôi công bố lời Chúa, vì chính lời Chúa xuất phát từ trong một cộng đồng xã hội cụ thể và quay lại áp dụng cho một cộng đồng cụ thể với những vấn đề mà chúng ta không thể im lặng, với những vấn đề chúng ta không thể cho qua.

Những vấn đề mà anh em DCCT thật ra không nằm ngoài lề giáo hội mà triển khai những vấn đề của giáo hội mà có thể nhiều cha xứ khác, ở nhiều nơi khác, vì lý do mục vụ cụ thể hoặc là vì sự đơn độc khi ở một mình có thể dễ dàng bị tấn công, bị trả thù nên các ngài khôn khéo hơn, cẩn thận hơn trong cách nói công khai trên tòa giảng.

Nhưng có thể nói một điều chắc chắn như thế này, là ở lúc gặp gỡ và chia sẻ với giáo dân tất cả các linh mục đều nói rõ về bản chất dấn thân cho xã hội của Giáo hội Công giáo, mà không ngoại trừ DCCT.

+ Mặc Lâm: Phản ứng của giáo dân đối với giáo huấn mới của Đức Thánh Cha có tích cực lắm hay không trong bối cảnh o ép hiện nay tại Việt Nam và sau những bài giảng sống động trong nhà thờ giáo dân có phản ứng như thế nào?

* LM Lê Ngọc Thanh: Tôi lấy kinh nghiệm ở Thái Hà ở Hà Nội và Đền Đức mẹ hằng cứu giúp ở Sài Gòn để chúng ta thấy.

Ban đầu thì giáo dân hơi sợ hãi nhưng sau khi nghe giảng xong thì giáo dân nói với chúng tôi rằng, chúng con chỉ sợ rằng là đang thánh lễ hay sau thánh lễ họ sẽ vô bắt các cha.

Ban đầu là như vậy nhưng dần dần họ thấy và nói với chúng tôi rằng đây là điều mà họ chỉ nghe được ở đây. Họ là những người thuộc nhiều giáo xứ khác cứ canh giờ lễ đó mà đến để được hiệp thông, cầu nguyện để được nghe giáo huấn.

Tôi thấy rằng ít nhất là vào buổi lễ Công Lý Hòa bình vào 8 giờ tối Chúa nhật cuối tháng, một thánh lễ quy tụ trên 3.000 người ở tại Sài Gòn và Hà Nội cũng vậy.

Có đến 80% người tham dự là những người biết rõ và họ chủ động tìm đến để được giáo huấn theo cách như vậy chứ không phải chỉ đi lễ như một giáo dân bình thường vào ngày Chúa Nhật.

+ Mặc Lâm: Xin linh mục cho biết những hoạt động dấn thân, những bài giảng thiết thực với đời sống rõ ràng là đụng đến vấn đề mà nhà nước cho là nhạy cảm. Chính quyền đã có những hành động nào để ngăn chặn hay cản trở hay không?

* LM Lê Ngọc Thanh: Trước đây khi chúng tôi bắt đầu những chia sẻ như vậy với giáo dân thì họ dùng những tờ truyền đơn dán vào các cột điện, gốc cây trong khu vực nhà thờ.

Họ rải trong sân nhà thờ, họ rải trong khu xóm, trong quán ăn để nói xấu và lên án các cha. Họ không dừng lại ở việc lên án về nội dung bài giảng, họ bắt đầu vu khống kể cả việc dựng đứng lên họ nói đó là đời sống vô đạo đức của các cha như vậy.

Riêng đối với nhà cầm quyền thì có một lần họ đã chất vấn về tính hợp pháp của website chúng tôi, còn về tòa giảng thì họ chỉ nói với cá nhân linh mục này, với cá nhân cha kia để gây sự chia rẻ trong nội bộ của anh em chúng tôi và cũng có dùng nhóm giáo dân này nhóm giáo dân kia chống lại nhau.

Nhưng có thể nói rằng là những tác động giảm dần và đến bây giờ không còn tác động gì nữa cả.

+ Mặc Lâm: Xin cám ơn linh mục Lê Ngọc Thanh.

* LM Lê Ngọc Thanh: Xin cảm ơn nhà báo.


Mặc Lâm

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2015

Ý cầu nguyện của Đức Thánh Cha trong tháng Năm

Đức Thánh Cha Phanxicô mời gọi mọi tín hữu trong tháng 5 này hãy cầu nguyện theo ý sau: "Loại bỏ nền văn hóa dửng dưng. Chúng ta hay lưu tâm đến anh chị em của mình nhất là những người đang đau bệnh và nghèo khổ".
Ý truyền giáo là: "Nguyện xin Đức Maria trợ giúp các Kitô hữu trong một nền văn hóa tục hóa nhờ đó lời loan báo về Đức Giêsu được công bố".

GNsP

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

Những ngày lao tù của bà Mai Thị Dung

Những ngày bị lao tù, bà Mai Thị Dung nhận xét mình bị nhà cầm quyền Việt Nam đối xử không bằng một con chó. Con chó còn có cuộc sống sung sướng hơn con người.

Cán bộ trại giam đã nhiều lần mạo danh người nhà gửi cơm vào và trong đó luôn có 1 bức thư bảo “phải nhận tội như thế này, như thế kia và nhận giết bà Thu thì ở ngoài mới can thiệp được chứ không chỉ có nước chết trong tù”


Cán bộ đã soạn thảo bản cung rồi đưa cho người tù ở cùng và yêu cầu bà ký vào để nhận tội. Nhiều lúc vì sức khoẻ yếu, kêu cấp cứu nhưng họ yêu cầu ký vào bản cung thì mới cấp cứu cho bà. Nếu không chỉ còn đường chết mà thôi. Họ luôn áp đảo tinh thần bằng cách hỏi cung liên tục, không kể ngày nghỉ lễ.

Khoảng 9 tháng ở trại giam Vĩnh Long, mỗi tháng gia đình đến gửi 2 lần quà vào nhưng cán bộ trại giam nhận rồi vứt đi tất cả mà không cho bà nhận.

Chính cán bộ thuợng tá Châu Văn Trạng – đội trưởng đội điều tra và PGS TS Lê Công Minh – ban tuyên giáo chính phủ nói rằng:

“Nếu như em còn cứng đầu ngoan cố không thừa nhận tội giết bà Năm Thu thì anh không thể cứu em được. Phải nghe lời anh nhận tội thì anh mới cứu được. và đồng thời không nhận thì nhớ ngày hôm nay nhớ rõ câu nói của anh. Dù em không chết trong tù thì lúc em về cùng trở thành bà già”.

Trong quá trình bị bắt giam thì bà bị sỏi mật và người ta đã dùng bệnh tật để yêu cầu bà nhận tội thì mới cho đi bệnh viện. Nhưng khi đau quá không chịu được thì họ cũng phải đưa bà đi bệnh viện Vĩnh Long.

Sức khoẻ yếu đến nỗi không thể dơ tay lau mặt, đuổi ruồi nhưng họ vẫn còng cả 2 tay, 2 chân vào giường bệnh...

Former Prisoner of Conscience Mai Thi Dung

Phóng sự về gia đình tù nhân lương tâm Mai Thị Dung và Võ Văn Bửu ở Chợ Mới, An Giang, sau khi bà được ân xá.

A report on FVPoC Mai Thi Dung and Vo Van Buu after amnesty


Thứ Hai, 20 tháng 4, 2015

40 năm nhìn lại: chính trị hóa tôn giáo

Chánh Trị Sự Hứa Phi – Trưởng Ban Đại Diện Khối Nhơn Sanh Đạo Cao Đài – Đồng Chủ Tịch Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam:

Sau tháng 4-1975, tại nội ô Tòa Thánh, Chức Sắc Thiên Phong luôn bị mặt trận tổ quốc mời họp liên tục để từng bước cải tạo và thực hiện chủ trương, chính sách, đường lối của Đảng.

“Bản Án Cao Đài” ra đời nhằm chụp mũ cho các vị tiền bối khai sáng nền đạo cái tội “Phản bội tổ quốc, phản bội nhân dân, chống phá cách mạng”.

Đảng chỉ đạo dựng hội đồng chưởng quản lên thay thế cho Hội Thánh đã giải thể. Từ đây các cơ sở của đạo trong nội ô Tòa Thánh cũng như các Thánh Thất ở địa phương, nhiều nơi nhà nước chiếm lấy đến nay không trả.


Đảng chỉ đạo cho bộ phận công an bảo vệ chính trị làm công tác quản lý tôn giáo, nên người dân có đạo ở bất kỳ tôn giáo nào, hễ gìn giữ bảo vệ đúng chơn truyền, đúng luật pháp đạo của tôn giáo mình, thì đều bị công an sách nhiểu, hù dọa, đánh đập, dùng bạo lực trấn áp, bỏ tù, hành xử vô lương tâm, trái đạo lý...

SGB

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

Chính phủ Việt Nam tiếp tục xâm phạm quyền tự do tôn giáo

Sách nhiễu giáo hội Phật giáo Hòa Hảo thuần túy


Clip: Công an đàn áp tín đồ Phật giáo Hòa Hảo thuần Túy tỉnh Đồng Tháp mùa Đại Lễ 25-2-2015 (âm lịch).


“Hội Bảo vệ Quyền Tự do tôn giáo yêu cầu chính phủ Việt Nam cần có những động thái tích cực tôn trọng Quyền tự do tôn giáo của người dân và xử lý nghiêm những hành vi, vi phạm quyền tự do tôn giáo”.



(Trích Báo cáo về các trường hợp Chính phủ Việt Nam xâm phạm quyền tự do tôn giáo của công dân - Hội Bảo Vệ Quyền Tự Do Tôn Giáo - Báo cáo số 05 - Quý I năm 2015)



Sáng ngày 02-01-2015 ông Trương Thành Long, phó Tổng vụ trưởng Vụ truyền thông Giáo hội trung ương Phật giáo Hòa Hảo thuần túy (GHTƯPGHHTT) cho biết: 



Hôm 02-01-2015, GHTUPGHHTT dự định tổ chức lễ ra mắt Nhiệm kỳ 2014 – 2018 tại tư gia ông Lê Văn Sóc thuộc xã Đông Thạnh, thị xã Bình Minh, tỉnh Vĩnh Long. Từ các nẻo đường tiến đến điểm lễ công an canh giữ khắp mọi nơi.



Ông Nguyễn Văn Điền, phó Hội trưởng Trung Ương GHPGHHTT kể lại sự việc: 



“Tôi và một số đồng đạo vừa xuất phát khỏi nhà tôi tại xã Tân Phước, huyện Lai Vung, Đồng Tháp, xuất hiện một đám công an do Trần Thanh Duyệt cán bộ công an phòng an ninh tỉnh Đồng Tháp cản đầu xe tôi, và một số đồng đạo không cho xe chạy”.



Ông Bùi Văn Luốc, Nguyễn Ngọc Tân, Nguyễn Quốc Trung, Quách Hồng Phúc, Nguyễn Thị Kim Liên, Lê Thị Vàng… vừa ra khỏi nhà tại quốc lộ 54 xã Đông Thành, Bình Minh, Vĩnh Long bị cảnh sát giao thông, cảnh sát 113, công an xã, công an mật vụ, dân quân tự vệ… cản đường không cho đi.



Ông Bùi Văn Luốc, Hội trưởng GHPGHHTT tỉnh Vĩnh Long tường thuật:


“Mấy ngày liền, bọn mật vụ công an cứ bám theo chúng tôi suốt. Sáng nay (02-01) chúng tôi khoảng 10 người vừa rời khỏi nhà, bọn chúng không cho chúng tôi đi. 



Tôi hỏi lý do thì chúng trả lời, với tư cách là người quản lý địa phương không cho mấy chú hôm nay ra khỏi địa phương. Tôi hỏi lệnh này của ai. Bọn chúng nói không cần biết lệnh của ai. Rồi họ đuổi chúng tôi trở về nhà và tiếp tục canh giữ”.



Ông Lê Văn Sóc, ban tổ chức buổi lễ cho biết: 



“Các loại công an vây kín hai đầu đường nhà tôi. Bọn chúng chặn đuổi các phái đoàn ra khỏi địa phương: Phái đoàn ông Tống Văn Chín ở An Giang, phái đoàn ông Nguyễn Văn Thơ ở Đồng Tháp, phái đoàn ông Phan Tấn Hòa ở Ô Môn, TP. Cần Thơ, phái đoàn ông Trần Văn Minh ở Vĩnh Thạnh TP. Cần Thơ, phái đoàn nhạc sĩ Hà Phương ở Tiền Giang…”.



Ông Trương Thành Long cho biết thêm: 



“Trong thời gian gần đây GHPGHHTT tổ chức các ngày lễ lớn trong Đạo, đám giỗ đám lễ tuần tại các tư gia đồng đạo, hội họp… đều bị công an ngăn cản, sách nhiễu, đàn áp thường xuyên. Đặc biệt là công an thường giả dạng côn đồ hành hung các chức sắc và tín đồ PGHH Thuần Túy.



Ghi nhận tại tỉnh An Giang. 



Vào lúc 09 giờ sáng ngày 09 tháng 01 năm 2015, tại địa điểm sẽ tổ chức Đại Lễ Đản Sanh Đức Huỳnh Giáo Chủ tọa lạc tại xã Long Giang, huyện Chợ Mới (An Giang), có một phái đoàn chính quyền cộng sản địa phương gồm: 



Trung Tá Hải, Phó công an đặc trách an ninh huyện Chợ Mới, ông Phúc đội phó an ninh huyện, các ban ngành của xã Long Giang như chủ tịch xã, chủ tịch mặt trận, cựu chiến binh, công an, phụ nữ trên 10 người đến gặp ông Nguyễn Văn Vinh (chủ nhà) và ông Tống Văn Chính, Hội Trưởng PGHH Thuần Túy tỉnh An Giang. nói rằng: 



Theo thông bạch của Giáo Hội quốc doanh thì không công nhận Giáo Hội PGHH Thuần Túy, và Giáo Hội này không được làm lễ Đản Sanh, yêu cầu phải gở bỏ tấm bảng Giáo Hội PGHH Thuần Túy xuống, nếu không nhà cầm quyền sẽ dùng biện pháp mạnh để gở xuống.



Đây là một hành vi xâm phạm quyền tự do tôn giáo nghiêm trọng mà chính quyền tỉnh An Giang đã làm với những tín đồ của Phật giáo Hòa hảo thuần túy.