Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

Con cái chúng ta hư hỏng là tại... Đảng

“Đừng đơn thuần trách thanh thiếu niên ta hư hỏng. Phải dũng cảm nhận ra nguồn cội ma đưa lối quỷ đưa đường khiến con em chúng ta người thì ít, ngợm thì nhiều! Với cơ chế chính sách hiện hành, nói chuyện cải cách giáo dục, cải cách đại học, xóa Tiến sỹ giấy, xóa bằng cấp thật mà học giả… chỉ là chuyện ba láp, ba xạo. Trời cũng không làm được! Chúng ta đã nhiều năm lừa dối nhau và tự lừa dối mình!”.

(Trích phát biểu của nhà văn Triệu Xuân trong cuộc tọa đàm về Văn học viết cho thiếu nhi tại Trại sáng tác Hội Nhà văn VN ở Vũng Tàu, 14-11-2012)

***

Thời học lớp 7 và lớp 8, tôi là học sinh giỏi, hai năm liền được Bác Hồ khen thưởng. Thuở ấy, trẻ con Việt Nam nghèo, đói ăn, thiếu thốn đủ thứ, nhưng ham học, ngoan, hiền và… không bao giờ nói tục, chửi thề, gây lộn. Trong nhà sống nết na một thì ra ngoài đường nết na gấp mười.

Từ năm 1954 đến năm 2012, là 58 năm đã trôi qua, trẻ con ở phía Bắc được sống dưới mái trường Xã hội Chủ nghĩa. Cổng trường nào cũng có khẩu hiệu nền đỏ chữ vàng to đùng: Tiên học lễ, hậu học văn. Trẻ con được học 5 điều Bác Hồ dạy, được Đội, Đoàn kèm cặp, được… đủ thứ!

Thế tại sao, trẻ con VN ngày càng hư hỏng nhiều. Rất nhiều vụ trọng án cướp của giết người do thủ phạm gây ra trong tuổi vị thành niên?

Ngay cả ở các thành phố lớn như Hà Nội, Hải Phòng, trẻ con chán học, bỏ học, càn quấy, rất tích cực trong cao trào lưu manh hóa. Ở nhà giả vờ ngoan ngoãn, ra đường thì thành thành viên xã hội đen.

Vì sao vậy hả Trời!

Từ năm 1985 đến nay, nhờ bạn bè, nhân dân giúp đỡ, mỗi năm tôi đi thực tế ở các tỉnh phía Bắc tối thiểu hai, ba lần. Từ năm 2007 đến năm 2012, bình quân mỗi năm tôi đi thực tế miền Bắc 1 tháng.

Hiện trạng thanh thiếu niên ở các tỉnh phía Bắc nói riêng và cả nước khiến tôi nhiều đêm không ngủ được. Tôi đã viết trong tiểu thuyết của mình, nhan đề: Con Trời, 400 trang, hy vọng sẽ được xuất bản mà không cắt bỏ chương nào. Ở đây, tôi chỉ muốn chia sẻ một điều: tại sao con em chúng ta ngày càng chán học, ngày càng sống buông thả, coi hai từ lý tưởng là vớ vẩn, coi chuyện kiếm tiền ăn chơi xả láng mới là cứu cánh. Một bộ phận trẻ con, - trong đó có không ít con ông cháu cha- hư hỏng, lưu manh hóa. Vì sao?

Ai cũng biết Cụ Hồ mời Giáo sư Nguyễn Văn Huyên về nước, rồi bổ làm Bộ trưởng Giáo dục. Đó là một giáo sư giỏi, nay Hà Nội có con đường mang tên ông. Thế nhưng… Rất lạ là từ năm 1955-1956, Bộ Giáo dục bãi bỏ việc dạy tiếng Pháp, tiếng Anh trong chương trình phổ thông.

Trường cấp 3 ở các thành phố lớn, mới dạy ngoại ngữ mà chỉ dạy tiếng Nga và Trung Quốc! Cùng với ngoại ngữ Anh, Pháp bị bãi bỏ là nền văn hóa, văn học phương Tây không được truyền dạy. Tiếc nhất là khi Việt Nam đã có nhiều chục năm giáo dục trẻ con theo lề lối giáo dục Pháp, nền giáo dục tiên tiến của nhân loại, thì thoắt một cái, ta bãi bỏ.

Ta thực hiện nền giáo dục lấy công nông binh làm kim chỉ nam, lấy đấu tranh giai cấp làm động lực và là cái đích để đến! Đình chùa, miếu mạo, cổng làng, Văn chỉ, Văn miếu bị phá sạch, để quét sạch tàn dư phong kiến phản động. Đến tượng con chó đá cũng bị nung vôi, bao nhiêu hoành phi câu đối, bia đá, chuông đồng quý giá biến mất. Đức tin ngấm sâu vào máu thịt từ hàng ngàn năm phải tẩy rửa để thay thế bằng đức tin mới…

Nền giáo dục như thế tất yếu phải dẫn đến thực trạng ngày nay: Thầy không ra thầy mà là nhà kinh doanh, làm tiền bằng mọi giá. Trò, sau khi nộp tiền rồi thì coi thầy như… rác. Bởi có tiền thì bằng cấp nào, học hàm học vị nào chả có! Tiền là Tiên là Phật…

Ngày nay những người thầy như Giáo sư Đỗ Đức Hiểu, Nguyễn Tài Cẩn, Nhà giáo Nhân dân Lê Hồng Sâm, Đặng Thị Hạnh… tài đức vẹn toàn còn rất ít, hiếm lắm! Một xã hội coi việc kiếm tiền là trên hết, tôn sùng đồng tiền, thì con người tất phải hư hỏng, nhân tài bị rẻ rúng, người lương thiện, trọng nhân cách bị cho là dở hơi, là điên. Đó là hệ quả bình thường, đúng quy luật!

Đừng đơn thuần trách thanh thiếu niên ta hư hỏng. Phải dũng cảm nhận ra nguồn cội ma đưa lối quỷ đưa đường khiến con em chúng ta người thì ít, ngợm thì nhiều! Với cơ chế chính sách hiện hành, nói chuyện cải cách giáo dục, cải cách đại học, xóa Tiến sỹ giấy, xóa bằng cấp thật mà học giả… chỉ là chuyện ba láp, ba xạo. Trời cũng không làm được! Chúng ta đã nhiều năm lừa dối nhau và tự lừa dối mình!


Triệu Xuân


1 nhận xét: