Chương 8
Chiến trường bỗng căng thẳng. Quân Mãn Thanh lia những tràng
M-16 và đại liên bắn pin đến nóng cả máy. Hàng chục cục pin nhà binh Mỹ đã bị
liệng vào thùng rác. Con nhà Jimmy làm xạ thủ đại liên. Nó đeo pin mới toanh ở
lưng. Những cục pin giắt phía trong cái dây lưng, chồi lên, trông thật đẹp mắt.
Jimmy nằm rạp, đưa đẩy khẩu súng. Trông nó cứ như là Audie Murphy đóng phim
"Ðịa ngục trần gian" ấy. Con nhà Bill kè kè khẩu Tommy gun giống khẩu
súng của Vic Morrow. Tommy bắn pháo dây, nổ ròn rã. Mùi thuốc pháo khét lẹt, ngửi
sướng cả mũi. John và Jack sử dụng M-16 tự động. M-16 không cần pin. Lên đạn ba
lần bắn hàng tràng thì được nửa phút. M-16 bắn từng viên hay hàng tràng cũng được.
Jack chỉ huy quân Mãn Thanh. Nó còn đeo cái ống nhòm và khẩu colt bá vàng bên hông. Hôm nay, nó đội mũ sắt. Lê Chiêu Thống được mang khẩu M-16 hỏng. Còn địa phương quân bắn súng mồm. Ðược cái túi của chúng đầy kẹo cao su và sô cô la. "Quân ta" đã núp ở các bờ tường, cột điện từ sáng sớm. Chờ Mãn Thanh bắn chán chê, nhà thiện xạ Phong lùn mới khai hỏa. Lính của vua Quang Trung nhất loạt cho đạn pháo bay vèo sang đất địch. Kiểu súng mới của Phong lùn rất hiệu nghiệm. Cháu ông Cao Thắng chỉ sửa đổi kiểu cũ có một tí thôi. Nó nâng miếng gỗ đỡ cái đinh cao lên một chút. Và, thay vì dùng cổ pháo máng dây cao su, Phong lùn đổi chiều cây pháo, máng dây cao su vô đít pháo và đầu đinh đè chặt thân pháo. Khi châm hương vào ngòi pháo phải bấm cái đít đinh. Thân pháo sẽ tuột khỏi "cò", văng đi theo sự bật mạnh của dây cao su. Kiểu súng mới rất dễ nạp đạn, không sợ tụt ngòi, không hồi hộp và không sợ bị... phản pháo.
Nhưng đạn của "quân ta" chưa chịu trúng vị trí phục kích của Mãn Thanh. Tại cái "nòng" súng chăng? Nếu thế, đúng như sự nhận xét của một viên quan ba thực dân Tây đã phê bình kiểu súng của Cao Thắng. "Nòng không xẻ rãnh nên đạn không đi xa." Mặc dù thế, Tôn Sĩ Nghị Jack vẫn ngạc nhiên. Jack chưa biết bọn Chương còm đã chế được súng bắn pháo. Nó tưởng bọn Chương còm đốt pháo rồi ném sang phía bọn nó thôi. Cầm một chiếc pháo trên tay, châm ngòi rồi ném đi đã là một sự can đảm vô cùng. Jack khó mà làm nổi. Ngay cả Tom Sawyer hay Huckleberry Finn cũng khó làm nổi.
Jack lia một tràng M-16. Chỉ có tiếng nổ lọc cọc. Nó chưa biết cách chống trả hỏa lực của bọn Chương còm. Vì lính của vua Quang Trung bắn rát quá. Nhà chế súng Phong lùn, tức thiếu tướng Phong lùn bắt thủ lãnh Chương còm "đúc" ba mươi khẩu súng lận. Sáu tên xạ thủ và bốn tên chuyên môn nạp đạn làm cái công việc "bắn quân thù" thì sức mấy Mãn Thanh chả tròn xoe mắt. "Quân ta" bắn lũ Mãn Thanh cứ như dân khai đất hoang miền viễn Tây Mỹ bắn mọi da đỏ ấy. Ðàn bà nạp đạn vào súng để đàn ông bắn. Báu tồ, Ngân quăn, Nhân sún, Nghĩa tếu nạp đạn. Phong lùn, Dzũng Ðakao, Chương còm, Hưng mập, Bồn lừa, Sơn trán cao tự Sơn đốm, tự Sơn cổ rụt bắn.
Ngân quăn nạp đạn mỏi cả tay mà không được bắn phát nào. Nó tức quá, rình lúc Chương còm say sưa nhả đạn, "rinh" một khẩu súng, lủi theo hàng rào, tiến lên vị trí Mãn Thanh. Khi Chương còm nhìn thấy, hét lớn:
- Ngân quăn!
Ngân quăn quay lại, toét miệng cười:
- Em làm... cảm tử quân.
- Về đi!
- Sức mấy.
- Mày không về nghỉ mày ra.
Ngân quăn đã thủ bao diêm trong túi. Nó chạy ra giữa đường. Ngân quăn quát:
- Jack, có giỏi bắn tay đôi, thằng nào "bắn chậm thì chết".
Jimmy ria đại liên tơi bời. Ðã bảo "có người bắn súng, đạn nổ nhịp ba, không chết" mờ lỵ. Nên Ngân quăn cứ ngồi yên một chỗ.
Jimmy quay khẩu đại liên, nhắm Ngân quăn mà khạc đạn. Nhưng Ngân quăn nhe răng cười khì!
- Ông nhất định.. cóc chết!
Lê Chiêu Thống la hét:
- Ngân quăn chết rồi.
Báu tồ khen em:
- Ngân quăn nó đóng vai Vic Morrow đấy. Còn thằng Jimmy là lính Ðức cù lần ria cả thùng đạn mà không chết tên Mỹ nào.
Bấu tồ khuyến khích em:
- Ðừng chết vội, Ngân quăn!
Ngân quăn ngoái cổ lại:
- Ừa.
Phe Mãn Thanh, Lê Chiêu Thống giậm chân thình thịch:
- Chết đi, Ngân quăn!
Ngân quăn nhe răng cười:
- Còn lâu.
Jimmy bắn thêm đạn mồm:
- "Pằng pằng pằng"... Trúng đạn rồi nhé!
Ngân quăn nheo mắt:
- Ðạn đâu?
Nó đã mở hộp diêm. Than ôi, hộp diêm chẳng còn que nào. Ngân quăn cuống quýt:
- Ðứa nào thẩy tao hộp quẹt đi!
Lê Chiêu Thống hí hửng:
- Ông xông lên bắt sống mày bây giờ.
Chương còm biết Ngân quăn là thằng bướng bỉnh, lì lợm, dọa nghỉ nó ra cũng chẳng thèm về nên mặc nó làm trò. Nhưng Chương còm sợ Lê Chiêu Thống tước khí giới của Ngân quăn, phải dọa trước:
- Mày xông lên, tao sẽ chạy ra bắt mày đem về nhổ hết tóc đó.
Báu tồ đã liệng hộp diêm cho em. Ngân quăn bật diêm, châm ngòi pháo. Ðạn của nó bắt lửa nhạy quá. Ngân quăn lại châm lửa vào cuối ngòi pháo thành thử cu cậu chưa kịp bóp cò, đạn đã nổ. Ngân quăn giả vờ buông rơi súng, ôm bụng nhăn nhó rồi ngã "biểu diễn". Nó nằm co quắp giữa đường đi. "Quân ta" và quân Mãn Thanh cười hô hố. Bồn lừa thét một tiếng hãi hùng:
- Coi chừng!
Xác chết ngóc đầu dậy:
- Gì hở, anh Bồn lừa?
- Mày liệng cây súng về đi.
Ngân quăn đã chết rồi còn vùng lên nhặt súng vất về cho Bồn lừa. Nó lại nằm co quắp như cũ. John trao súng nhờ Jack giữ hộ, chạy ra lượm xác Ngân quăn. Con nhà Ngân quăn nhắm mắt ti hí. Nó chờ John cúi xuống, vội chộp lấy chân John, kéo mạnh. John ngã sấp. Ngân quăn đè lên mình John, thọc tay vào túi quần ông nhô Mỹ tóm cổ mấy chú kẹo cao su.
Lê Chiêu Thống vùng vằng:
- Mày chết rồi mà, Ngân quăn.
Ngân quăn cười:
- Chưa chết, tao bị thương nặng.
Và nó bỏ mặc John, ôm ngực, nhăn nhó trở về vị trí của mình. Ngân quăn hỏi Bồn lừa:
- Em... lừa thằng John hay không?
Nó khoe:
- Tóm được ba chú xuynh gum.
Ngân quăn tiếc rẻ:
- Giá nó đeo súng, em đã vồ cả súng của nó.
Chương còm nạt Ngân quăn:
- Lắp đạn đi. Từ giờ cấm mày một mình chạy sang đất địch. Khi nào có lệnh của tao mới xung phong.
Hỏa lực của hai bên mỗi lúc một quyết liệt. Chương còm cho quân nhích thêm một chút. Ðạn vẫn không trúng vị trí phục quân của Mãn Thanh. Chương còm cáu lắm. Jack đã biết quân của vua Quang Trung có súng bắn pháo rồi. Ngân quăn tiết lộ bí mật quân sự. Chương còm nghĩ cách xua quân tiến lên.
Nhưng xua quân tiến lên trong một trận tuyến như trận tuyến "đạn nổ nhịp ba không chết" này, thật là khó khăn. Chiến tranh âu yếm mà. Với bọn Jack, cuộc chiến chúng nó đang tham dự là cuộc chiến giải trí. Hoặc cuộc chiến để thỏa mãn lòng tự tôn. Với bọn Chương còm, chúng nó uýnh trận "Cơm bát" để... mơ thành người Quang Trung.
Ôi, mơ thành người Quang Trung, không còn giấc mơ nào tròn đầy hơn nữa! Chương còm nhớ như in lời thầy dạy sử. "Các con ơi, các con phải biết mơ thành người Quang Trung". Vâng, thưa thầy kính mến, các con đangtập mơ thành người Quang Trung đây ạ! Lớn lên, các con sẽ thành lính của vua Quang Trung. Thưa thầy, con muốn mơ thành vua Quang Trung được không? "Ðược chứ. Hãy mơ thành những Lý Thường Kiệt, Lê Ðại Hành, Ðinh Tiên Hoàng, Trần Hưng Ðạo, Hồ Quý Ly, Quang Trung! Hãy mơ thành Phan Ðình Phùng, Nguyễn Tri Phương, Ðề Thám, Nguyễn Trung Trực! Hãy mơ thành tất cả anh hùng liệt sĩ Việt Nam! Quê hương ta anh dũng, người quê hương ta anh dũng, các con hãy mơ mộng một quê hương anh dũng của thời sáng tạo kỷ nguyên mới Ðinh Tiên Hoàng! Các con hãy thần phục bộ óc siêu việt của Hồ Quý Ly, người đi trước nhân loại hàng thế kỷ! Các con hãy tiếp nối dòng máu cách mạng của Nguyễn Huệ! Và, các con nhớ nhé, nhớ cho kỹ nhé: Ðừng bao giờ thèm làm một Trần Ích Tắc, một Mạc Ðăng Dung, một Lê Chiêu Thống, một Gia Long, một Nguyễn Thân và những kẻ giống họ. Hãy biết bóp nát trái cam Trần Quốc Toản, các con của ta ơi!"
Hưng mập sốt ruột:
- Tiến quân đi chứ?
Chương còm gật đầu:
- Sẽ tiến quân. Tao muốn Tôn Sĩ Nghĩ phục lăn bọn mình. Tao muốn nó vất ống nhòm mà chạy.
Nó gọi Ngân quăn:
- Em khoái tụi nhô Mỹ khen em "chì" không?
Ngân quăn cười:
- Em chưa "chì" à?
- Mày "chì" rồi nhưng tụi nhô Mỹ không nhìn thấy mày "chì".
- Em sẽ cho tụi nhô Mỹ thấy.
Chương còm khen:
- Tốt lắm. Em dám để chiếc pháo nổ trên tay không?
Ngân quăn vênh mặt:
- Dễ ợt.
Và Ngân quăn chìa tay:
- Ðưa pháo đây!
Nghĩa tếu pha trò:
- Thằng quăn nó còn dám nuốt cả pháo nữa.
Ngân quăn không thèm trả miếng Nghĩa tếu. Nó nóng lòng... cảm tử lắm rồi. Cái gì chứ làm cho nhô Mỹ phục lăn cu chiêng là Ngân quăn khoái lắm. Ngân quăn, kẻ tình nguyện, người mơ thành Dã Tượng, được Chương còm phát liền một lúc năm chiếc pháo. Kẻ tình nguyện cầm nén hương đang cháy và anh dũng bước sang đất Mãn Thanh. A, đây là Lý Thường Kiệt. Quân Mãn Thanh "phơ" tàn bạo. M-16, đại liên pin và Tommy gun của John, Jack, Jimmy, Bill bắn rát. Thêm nữa, đạn của bù nhìn Lê Chiêu Thống. Ngân quăn cười khì. Giữa chiến trường sặc mùi khói súng, Ngân quăn sừng sững như vua Quang Trung vào Thăng Long. Nó hét:
- Tốp bắn đi! Ông mặc áo giáp có nam châm hút hết đạn của chúng mày rồi.
Ngân quăn thẩy một chiếc pháo:
- Nhô Mỹ nghe đây: Thằng nào đốt pháo, ấy quên, bắn súng giống tao, tao sẽ làm tù binh cho chúng mày.
Ngân quăn, ba ngón tay trái cầm chiếc pháo, tay phải châm hương vào ngòi. Nó ngạo nghễ:
- Sức mấy nhô Mỹ dám bắn súng như tao. Chỉ có tao dám thôi.
Bọn nhô Mỹ ngừng bắn, trố mắt xanh nhìn cái ngòi pháo cháy dần: "Ðoàng!" Xác pháo tan tành mà Ngân quăn vẫn chẳng hề gì. Nó cười lớn:
- Nhô Mỹ giật mình ghê quá. ông biểu diễn nữa cho mà coi.
Nhưng Chương còm gọi:
- Về vị trí, Ngân quăn!
Ngân quăn tuân lệnh. Mãn Thanh bắn đuổi lia lịa. Chương còm đã nghĩ được cách tiến quân rồi. Nó dời chỗ nấp, chạy ra giữa đường:
- Ê, Jack Tôn Sĩ Nghị! Hưu chiến vài phút nhé!
Jack hỏi:
- Ðể làm gì?
- Biểu diễn trò chơi mới lạ.
- Ô kê.
Chương còm vẫy Bồn lừa. Hai đứa sang gần đất địch. Trước khi đi, Chương còm dặn thầm Dzũng Ðakao, Hưng mập cho quân chiếm thêm vài thước đất.
Dzũng Ðakao hỏi khẽ:
- Tiến chiếm đất địch bằng cách nào đây?
Chương còm nói:
- Khi tao và thằng Bồn lừa làm trò, quân Mãn Thanh sẽ trố mắt xem. Bấy giờ, chúng mày cho quân dời vị trí.
Dzũng Ðakao hiểu ngay. Hai kiện tướng Chương còm và Bồn lừa đã tay không bước vào khu phi quân sự. Jack hất đầu:
- Ngưng bắn để làm gì?
Bồn lừa chỉ khẩu đại liên của Jimmy:
- Ðể súng của tụi mày nguội đi. Bắn hoài hỏng bu nó súng.
Chương còm cười:
- Trong khi chờ đợi, tao và Bồn lừa đá cầu cho tụi mày xem. Tom Sawyer chắc chắn là không dám đá cầu như chúng tao. Coi đây...
Chương còm móc chiếc pháo. Nó bật diêm châm ngòi. Rồi đá cầu chuyền với Bồn lừa. Chiếc pháo vừa từ chân Chương còm "pát xê" sang chân Bồn lừa là nổ liền. Có khi nổ ở khoảng giữa hai đứa, có khi nổ ngay trên chân. Thế giới chưa từng thấy ai đá cầu pháo cả. Chỉ có những đứa trẻ Việt Nam mới biết đá cầu pháo. Vì chúng nó can đảm. Vì chúng nó có thần tượng Phù Ðổng Thiên Vương, Trần Quốc Toản, Ðinh Bộ Lĩnh... Tôn Sĩ Nghị Jack lạ lùng cơ hồ mọi da đỏ ngó Mỹ cao bồi quay súng lục. Chương còm thẩy cả nắm pháo cho quân Mãn Thanh: - Tụi máy đốt rồi liệng vào tao. Chúng tao sẽ đá đủ các kiểu.
Mãn Thanh và đám quân thất thế Lê Chiêu Thống nhập cuộc ngay. Chương còm, Bồn lừa tới tấp đỡ pháo và liên miên biểu diễn những cú đá ngoạn mục. Chương còm ngã tung đá móc. Bồn lừa đánh "ta lông". Ðôi khi, nó bỏ nhỏ đúng chân Mãn Thanh khiến Mãn Thanh la ơi ới. Quân Mãn Thanh mê xem đá cầu pháo, quên đề phòng. Dzũng Ðakao âm thầm ra lệnh cho quân dời vị trí.
Giờ hưu chiến hết. Chương còm và Bồn lừa vừa chạy về đất nhà thì Dzũng Ðakao khai hỏa. Ðạn nổ tơi bời. Ðạn rơi tơi bời. Ðạn rơi gần trúng vị trí Mãn Thanh. Quân Mãn Thanh hoảng sợ, vồ lấy súng, bắn trả đũa. Chiến trường hứa hẹn sẽ khốc liệt lắm đây...
Jack chỉ huy quân Mãn Thanh. Nó còn đeo cái ống nhòm và khẩu colt bá vàng bên hông. Hôm nay, nó đội mũ sắt. Lê Chiêu Thống được mang khẩu M-16 hỏng. Còn địa phương quân bắn súng mồm. Ðược cái túi của chúng đầy kẹo cao su và sô cô la. "Quân ta" đã núp ở các bờ tường, cột điện từ sáng sớm. Chờ Mãn Thanh bắn chán chê, nhà thiện xạ Phong lùn mới khai hỏa. Lính của vua Quang Trung nhất loạt cho đạn pháo bay vèo sang đất địch. Kiểu súng mới của Phong lùn rất hiệu nghiệm. Cháu ông Cao Thắng chỉ sửa đổi kiểu cũ có một tí thôi. Nó nâng miếng gỗ đỡ cái đinh cao lên một chút. Và, thay vì dùng cổ pháo máng dây cao su, Phong lùn đổi chiều cây pháo, máng dây cao su vô đít pháo và đầu đinh đè chặt thân pháo. Khi châm hương vào ngòi pháo phải bấm cái đít đinh. Thân pháo sẽ tuột khỏi "cò", văng đi theo sự bật mạnh của dây cao su. Kiểu súng mới rất dễ nạp đạn, không sợ tụt ngòi, không hồi hộp và không sợ bị... phản pháo.
Nhưng đạn của "quân ta" chưa chịu trúng vị trí phục kích của Mãn Thanh. Tại cái "nòng" súng chăng? Nếu thế, đúng như sự nhận xét của một viên quan ba thực dân Tây đã phê bình kiểu súng của Cao Thắng. "Nòng không xẻ rãnh nên đạn không đi xa." Mặc dù thế, Tôn Sĩ Nghị Jack vẫn ngạc nhiên. Jack chưa biết bọn Chương còm đã chế được súng bắn pháo. Nó tưởng bọn Chương còm đốt pháo rồi ném sang phía bọn nó thôi. Cầm một chiếc pháo trên tay, châm ngòi rồi ném đi đã là một sự can đảm vô cùng. Jack khó mà làm nổi. Ngay cả Tom Sawyer hay Huckleberry Finn cũng khó làm nổi.
Jack lia một tràng M-16. Chỉ có tiếng nổ lọc cọc. Nó chưa biết cách chống trả hỏa lực của bọn Chương còm. Vì lính của vua Quang Trung bắn rát quá. Nhà chế súng Phong lùn, tức thiếu tướng Phong lùn bắt thủ lãnh Chương còm "đúc" ba mươi khẩu súng lận. Sáu tên xạ thủ và bốn tên chuyên môn nạp đạn làm cái công việc "bắn quân thù" thì sức mấy Mãn Thanh chả tròn xoe mắt. "Quân ta" bắn lũ Mãn Thanh cứ như dân khai đất hoang miền viễn Tây Mỹ bắn mọi da đỏ ấy. Ðàn bà nạp đạn vào súng để đàn ông bắn. Báu tồ, Ngân quăn, Nhân sún, Nghĩa tếu nạp đạn. Phong lùn, Dzũng Ðakao, Chương còm, Hưng mập, Bồn lừa, Sơn trán cao tự Sơn đốm, tự Sơn cổ rụt bắn.
Ngân quăn nạp đạn mỏi cả tay mà không được bắn phát nào. Nó tức quá, rình lúc Chương còm say sưa nhả đạn, "rinh" một khẩu súng, lủi theo hàng rào, tiến lên vị trí Mãn Thanh. Khi Chương còm nhìn thấy, hét lớn:
- Ngân quăn!
Ngân quăn quay lại, toét miệng cười:
- Em làm... cảm tử quân.
- Về đi!
- Sức mấy.
- Mày không về nghỉ mày ra.
Ngân quăn đã thủ bao diêm trong túi. Nó chạy ra giữa đường. Ngân quăn quát:
- Jack, có giỏi bắn tay đôi, thằng nào "bắn chậm thì chết".
Jimmy ria đại liên tơi bời. Ðã bảo "có người bắn súng, đạn nổ nhịp ba, không chết" mờ lỵ. Nên Ngân quăn cứ ngồi yên một chỗ.
Jimmy quay khẩu đại liên, nhắm Ngân quăn mà khạc đạn. Nhưng Ngân quăn nhe răng cười khì!
- Ông nhất định.. cóc chết!
Lê Chiêu Thống la hét:
- Ngân quăn chết rồi.
Báu tồ khen em:
- Ngân quăn nó đóng vai Vic Morrow đấy. Còn thằng Jimmy là lính Ðức cù lần ria cả thùng đạn mà không chết tên Mỹ nào.
Bấu tồ khuyến khích em:
- Ðừng chết vội, Ngân quăn!
Ngân quăn ngoái cổ lại:
- Ừa.
Phe Mãn Thanh, Lê Chiêu Thống giậm chân thình thịch:
- Chết đi, Ngân quăn!
Ngân quăn nhe răng cười:
- Còn lâu.
Jimmy bắn thêm đạn mồm:
- "Pằng pằng pằng"... Trúng đạn rồi nhé!
Ngân quăn nheo mắt:
- Ðạn đâu?
Nó đã mở hộp diêm. Than ôi, hộp diêm chẳng còn que nào. Ngân quăn cuống quýt:
- Ðứa nào thẩy tao hộp quẹt đi!
Lê Chiêu Thống hí hửng:
- Ông xông lên bắt sống mày bây giờ.
Chương còm biết Ngân quăn là thằng bướng bỉnh, lì lợm, dọa nghỉ nó ra cũng chẳng thèm về nên mặc nó làm trò. Nhưng Chương còm sợ Lê Chiêu Thống tước khí giới của Ngân quăn, phải dọa trước:
- Mày xông lên, tao sẽ chạy ra bắt mày đem về nhổ hết tóc đó.
Báu tồ đã liệng hộp diêm cho em. Ngân quăn bật diêm, châm ngòi pháo. Ðạn của nó bắt lửa nhạy quá. Ngân quăn lại châm lửa vào cuối ngòi pháo thành thử cu cậu chưa kịp bóp cò, đạn đã nổ. Ngân quăn giả vờ buông rơi súng, ôm bụng nhăn nhó rồi ngã "biểu diễn". Nó nằm co quắp giữa đường đi. "Quân ta" và quân Mãn Thanh cười hô hố. Bồn lừa thét một tiếng hãi hùng:
- Coi chừng!
Xác chết ngóc đầu dậy:
- Gì hở, anh Bồn lừa?
- Mày liệng cây súng về đi.
Ngân quăn đã chết rồi còn vùng lên nhặt súng vất về cho Bồn lừa. Nó lại nằm co quắp như cũ. John trao súng nhờ Jack giữ hộ, chạy ra lượm xác Ngân quăn. Con nhà Ngân quăn nhắm mắt ti hí. Nó chờ John cúi xuống, vội chộp lấy chân John, kéo mạnh. John ngã sấp. Ngân quăn đè lên mình John, thọc tay vào túi quần ông nhô Mỹ tóm cổ mấy chú kẹo cao su.
Lê Chiêu Thống vùng vằng:
- Mày chết rồi mà, Ngân quăn.
Ngân quăn cười:
- Chưa chết, tao bị thương nặng.
Và nó bỏ mặc John, ôm ngực, nhăn nhó trở về vị trí của mình. Ngân quăn hỏi Bồn lừa:
- Em... lừa thằng John hay không?
Nó khoe:
- Tóm được ba chú xuynh gum.
Ngân quăn tiếc rẻ:
- Giá nó đeo súng, em đã vồ cả súng của nó.
Chương còm nạt Ngân quăn:
- Lắp đạn đi. Từ giờ cấm mày một mình chạy sang đất địch. Khi nào có lệnh của tao mới xung phong.
Hỏa lực của hai bên mỗi lúc một quyết liệt. Chương còm cho quân nhích thêm một chút. Ðạn vẫn không trúng vị trí phục quân của Mãn Thanh. Chương còm cáu lắm. Jack đã biết quân của vua Quang Trung có súng bắn pháo rồi. Ngân quăn tiết lộ bí mật quân sự. Chương còm nghĩ cách xua quân tiến lên.
Nhưng xua quân tiến lên trong một trận tuyến như trận tuyến "đạn nổ nhịp ba không chết" này, thật là khó khăn. Chiến tranh âu yếm mà. Với bọn Jack, cuộc chiến chúng nó đang tham dự là cuộc chiến giải trí. Hoặc cuộc chiến để thỏa mãn lòng tự tôn. Với bọn Chương còm, chúng nó uýnh trận "Cơm bát" để... mơ thành người Quang Trung.
Ôi, mơ thành người Quang Trung, không còn giấc mơ nào tròn đầy hơn nữa! Chương còm nhớ như in lời thầy dạy sử. "Các con ơi, các con phải biết mơ thành người Quang Trung". Vâng, thưa thầy kính mến, các con đangtập mơ thành người Quang Trung đây ạ! Lớn lên, các con sẽ thành lính của vua Quang Trung. Thưa thầy, con muốn mơ thành vua Quang Trung được không? "Ðược chứ. Hãy mơ thành những Lý Thường Kiệt, Lê Ðại Hành, Ðinh Tiên Hoàng, Trần Hưng Ðạo, Hồ Quý Ly, Quang Trung! Hãy mơ thành Phan Ðình Phùng, Nguyễn Tri Phương, Ðề Thám, Nguyễn Trung Trực! Hãy mơ thành tất cả anh hùng liệt sĩ Việt Nam! Quê hương ta anh dũng, người quê hương ta anh dũng, các con hãy mơ mộng một quê hương anh dũng của thời sáng tạo kỷ nguyên mới Ðinh Tiên Hoàng! Các con hãy thần phục bộ óc siêu việt của Hồ Quý Ly, người đi trước nhân loại hàng thế kỷ! Các con hãy tiếp nối dòng máu cách mạng của Nguyễn Huệ! Và, các con nhớ nhé, nhớ cho kỹ nhé: Ðừng bao giờ thèm làm một Trần Ích Tắc, một Mạc Ðăng Dung, một Lê Chiêu Thống, một Gia Long, một Nguyễn Thân và những kẻ giống họ. Hãy biết bóp nát trái cam Trần Quốc Toản, các con của ta ơi!"
Hưng mập sốt ruột:
- Tiến quân đi chứ?
Chương còm gật đầu:
- Sẽ tiến quân. Tao muốn Tôn Sĩ Nghĩ phục lăn bọn mình. Tao muốn nó vất ống nhòm mà chạy.
Nó gọi Ngân quăn:
- Em khoái tụi nhô Mỹ khen em "chì" không?
Ngân quăn cười:
- Em chưa "chì" à?
- Mày "chì" rồi nhưng tụi nhô Mỹ không nhìn thấy mày "chì".
- Em sẽ cho tụi nhô Mỹ thấy.
Chương còm khen:
- Tốt lắm. Em dám để chiếc pháo nổ trên tay không?
Ngân quăn vênh mặt:
- Dễ ợt.
Và Ngân quăn chìa tay:
- Ðưa pháo đây!
Nghĩa tếu pha trò:
- Thằng quăn nó còn dám nuốt cả pháo nữa.
Ngân quăn không thèm trả miếng Nghĩa tếu. Nó nóng lòng... cảm tử lắm rồi. Cái gì chứ làm cho nhô Mỹ phục lăn cu chiêng là Ngân quăn khoái lắm. Ngân quăn, kẻ tình nguyện, người mơ thành Dã Tượng, được Chương còm phát liền một lúc năm chiếc pháo. Kẻ tình nguyện cầm nén hương đang cháy và anh dũng bước sang đất Mãn Thanh. A, đây là Lý Thường Kiệt. Quân Mãn Thanh "phơ" tàn bạo. M-16, đại liên pin và Tommy gun của John, Jack, Jimmy, Bill bắn rát. Thêm nữa, đạn của bù nhìn Lê Chiêu Thống. Ngân quăn cười khì. Giữa chiến trường sặc mùi khói súng, Ngân quăn sừng sững như vua Quang Trung vào Thăng Long. Nó hét:
- Tốp bắn đi! Ông mặc áo giáp có nam châm hút hết đạn của chúng mày rồi.
Ngân quăn thẩy một chiếc pháo:
- Nhô Mỹ nghe đây: Thằng nào đốt pháo, ấy quên, bắn súng giống tao, tao sẽ làm tù binh cho chúng mày.
Ngân quăn, ba ngón tay trái cầm chiếc pháo, tay phải châm hương vào ngòi. Nó ngạo nghễ:
- Sức mấy nhô Mỹ dám bắn súng như tao. Chỉ có tao dám thôi.
Bọn nhô Mỹ ngừng bắn, trố mắt xanh nhìn cái ngòi pháo cháy dần: "Ðoàng!" Xác pháo tan tành mà Ngân quăn vẫn chẳng hề gì. Nó cười lớn:
- Nhô Mỹ giật mình ghê quá. ông biểu diễn nữa cho mà coi.
Nhưng Chương còm gọi:
- Về vị trí, Ngân quăn!
Ngân quăn tuân lệnh. Mãn Thanh bắn đuổi lia lịa. Chương còm đã nghĩ được cách tiến quân rồi. Nó dời chỗ nấp, chạy ra giữa đường:
- Ê, Jack Tôn Sĩ Nghị! Hưu chiến vài phút nhé!
Jack hỏi:
- Ðể làm gì?
- Biểu diễn trò chơi mới lạ.
- Ô kê.
Chương còm vẫy Bồn lừa. Hai đứa sang gần đất địch. Trước khi đi, Chương còm dặn thầm Dzũng Ðakao, Hưng mập cho quân chiếm thêm vài thước đất.
Dzũng Ðakao hỏi khẽ:
- Tiến chiếm đất địch bằng cách nào đây?
Chương còm nói:
- Khi tao và thằng Bồn lừa làm trò, quân Mãn Thanh sẽ trố mắt xem. Bấy giờ, chúng mày cho quân dời vị trí.
Dzũng Ðakao hiểu ngay. Hai kiện tướng Chương còm và Bồn lừa đã tay không bước vào khu phi quân sự. Jack hất đầu:
- Ngưng bắn để làm gì?
Bồn lừa chỉ khẩu đại liên của Jimmy:
- Ðể súng của tụi mày nguội đi. Bắn hoài hỏng bu nó súng.
Chương còm cười:
- Trong khi chờ đợi, tao và Bồn lừa đá cầu cho tụi mày xem. Tom Sawyer chắc chắn là không dám đá cầu như chúng tao. Coi đây...
Chương còm móc chiếc pháo. Nó bật diêm châm ngòi. Rồi đá cầu chuyền với Bồn lừa. Chiếc pháo vừa từ chân Chương còm "pát xê" sang chân Bồn lừa là nổ liền. Có khi nổ ở khoảng giữa hai đứa, có khi nổ ngay trên chân. Thế giới chưa từng thấy ai đá cầu pháo cả. Chỉ có những đứa trẻ Việt Nam mới biết đá cầu pháo. Vì chúng nó can đảm. Vì chúng nó có thần tượng Phù Ðổng Thiên Vương, Trần Quốc Toản, Ðinh Bộ Lĩnh... Tôn Sĩ Nghị Jack lạ lùng cơ hồ mọi da đỏ ngó Mỹ cao bồi quay súng lục. Chương còm thẩy cả nắm pháo cho quân Mãn Thanh: - Tụi máy đốt rồi liệng vào tao. Chúng tao sẽ đá đủ các kiểu.
Mãn Thanh và đám quân thất thế Lê Chiêu Thống nhập cuộc ngay. Chương còm, Bồn lừa tới tấp đỡ pháo và liên miên biểu diễn những cú đá ngoạn mục. Chương còm ngã tung đá móc. Bồn lừa đánh "ta lông". Ðôi khi, nó bỏ nhỏ đúng chân Mãn Thanh khiến Mãn Thanh la ơi ới. Quân Mãn Thanh mê xem đá cầu pháo, quên đề phòng. Dzũng Ðakao âm thầm ra lệnh cho quân dời vị trí.
Giờ hưu chiến hết. Chương còm và Bồn lừa vừa chạy về đất nhà thì Dzũng Ðakao khai hỏa. Ðạn nổ tơi bời. Ðạn rơi tơi bời. Ðạn rơi gần trúng vị trí Mãn Thanh. Quân Mãn Thanh hoảng sợ, vồ lấy súng, bắn trả đũa. Chiến trường hứa hẹn sẽ khốc liệt lắm đây...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét